• XCHECKERVIET.BID là tên miền phụ khi checkerviet không truy cập được.
    CLICK HERE để truy cập vào kênh telegram của diễn đàn.
    CHÚ Ý: Cập nhật mới nhất v/v đăng ký nhà cung cấp tại checkerviet Xem thêm
Cài đặt VPN 1.1.1.1 khi checkerviet bị chặn
Cài đặt ngay
…cuộc đời cũng lạ . trời cho nhan sắc , trời lại lấy đi tất cả nụ cười , ngĩ lại những ngày thơ bé năm xưa chị hay kéo tôi vào lòng khuôn mặt trẻ con dụi vào khoảng bụng mềm mềm , ấm sực

Giờ đây bên thềm cô đơn dáng chị , lặng lẽ âm thầm chờ đợi tình yêu . nhớ lại hôm xưa . chị bảo , hết rồi , tuổi chị làng quê ai mà tìm đến ….

Gió đưa xào xạc , lay lay tằu chuối trên đầu , chị tiết ngẩng lên , nhìn ra góc sân . mỉm cười ..

Đồ quỷ , giờ này không ngủ lang thang sang đây làm gì nữa

Tôi bảo . em có chỗ ngủ nữa đâu

Sao thế

Anh hùng mới về

Thế ngủ với chú ấy không được à

Ôi dào , có mà thức cả đêm . anh ấy ngáy như bễ thợ rèn . mà cũng lạ chỉ cần đặt lưng xuống gường mười phút là anh hùng ngáy vo vo ấy chị

Chị tiết mỉm cười ý nhị , hé ngiêng lộ ra chiếc răng khểnh xinh xinh

Tôi hỏi chị khâu vá gì tối thế

ừ . linh tinh mấy chuyện đàn bà con gái ấy mà . sắp …

sắp gì hả chị

không nói chị cười

à . tiến nhìn hộ chị cái

chị giơ đèn lên , tôi chỉ thấy cánh mũi chị đỏ hồng

có gì đâu chị

đây này
chị lấy ngón tay kéo vào sát rìa cánh mũi , hằn lên cục mụn

chị muốn bóp à , còn non lắm

hai ngày nay nhức chết đi được

dưng mà chỉ bọn dậy thì chúng em mới nổi mụn thôi chứ

đồ ngốc , đàn bà con gái mấy ngày này ai chả nổi mụn

tôi nhìn chị mắt ngó trân trân , chị bảo có bóp được không , ngón tay lần lần , nhấn mạnh

á …..

ngọn đèn tắt vụt , hơi thở bất ngờ của chị lọt vào cái bóng đèn dầu , bóng tối mờ mờ . chị tiết đưa ngón tay quệt lên góc mắt

chị đău à

sao đău thế , mun đang mâng , thôi kệ vài ngày là nó tự lặn đi ấy mà , em vào đầu gường lấy cái đèn pin xuống bếp lấy hộp diêm , châm đèn lại đi

tôi bước vào nhà hai tay quờ quờ lần tìm cây cột , bóng tối bao trùm , đầu gối chạm nhẹ thành gường . xoài người . mùi hương tóc chị vấn vương trên mặt gối mềm . dìu dịu bâng khuâng

ngoài sân gió nam lùa về dào dạt , cả ngày đón đợi cơn gió mồ côi . giờ cơn gió thổi , que diêm đánh lên , xoè ra ánh lửa , chìm nhanh tắt lụi . tối om

chị bảo tiến mang vào nhà mà châm

ngọn đèn sáng lên . căn nhà quen thuộc , cô tịch , tối sáng . mập mờ trước ánh đèn dầu . nơi này năm trước . chị đi miền đông …bà ốm , trời mưa . bùng lên câu truyện hình bóng chị liên

tôi bước ra hiên , nhìn ra khoảng tối . chị tiết dựa lưng cây cột ngửa cổ nhìn sao , tảng mây bay qua , chìm khuất trong mây ngôi sao cô đơn , tia sáng cuối cùng

chị bảo . chắc sắp mưa rồi , hôm nay kiến đỏ sắp hàng kéo vào đống củi

chị có truyện gì buồn à

không , nhưng mà

sao hả chị

hôm qua chị nhận được thư cái hạnh . nó bảo , bỏ hết vào trong ấy ở với nó cho có chị có em , nhà nó bây giờ cũng chẳng có ai , nó phải thuê người . chăm sóc mấy quả đồi cao su cũng sắp đến hồi có mủ

thế thì chị đi cũng phải

nhưng chị đi ai chăm sóc ông tiện ốm đău , chẳng biết sống chết lúc nào . vả lại chị cũng muốn qua hết đám giỗ đầu của bà rồi thế nào cũng được

chị …

tôi xuay cổ lại , ngiêng đầu nhìn chị thật gần

gì ..hả

hay chị lấy chồng đi

lấy ai , có mấy ông chết vợ ngó ngiêng , họ chỉ muốn …

nhiều đêm chị thức một mình thèm người nói chuyện , thèm tiếng người . ..cũng lâu lắm rồi có em , hay đêm nay chị em mình thức nói chuyện hết đêm nge tiến

có mà .

có mà gì ….

cơn gió kéo ngang mặt sân ào ạt

chết sắp mưa rồi . chị tiết đi nhanh xuống bếp kéo nhanh cánh cửa khép vào , lần tìm ống khoá . tôi vơ cái chiếu . cầm cái rổ con chạy vội vào nhà

ào ào ….mặt sân tối tăm . mịt mờ . lao qua mặt sân , bậc thềm , vấp chân . chị tiết sóng xoài ngã ra ngay cánh cửa

tôi từ trong võng chạy ra nâng chị đứng lên . đầu gối bầm lên cục u . chị run . dìu chị

cạnh gường hai chân thả thõng , bóp lên . chị kêu , ôi đău thế ….

Mưa tạt , hàng hiên lấp loáng , sấm rền , sáng loá ….ì ầm

Cơn mưa đầu mùa , mưa xuống khu vườn , nơi này . chị tiết trơ trọi cô đơn

Bàn tay trên gối lan ra , ngước lên tôi hỏi

Chị đău lắm hả

Chị tiết nhìn ra ngoài cửa . tiến ra đóng cửa lại đi . sét to thế , cũng may …

Khép cửa bước vào , tôi nhìn chị chân co chân duỗi
 
......mưa , mưa rơi ào ạt , cả khu vườn ầm ào như một giàn nhạc đã đến đỉnh điểm cao trào , chớp giật , chói lòa .... đì đùng , vang rền sấm nổ

Khu vườn , mặt sân như hàng ngàn tơ trời dệt lại , giọt mưa đan lại như những sợi dây nối liền gữa đất và trời.

Tôi đứng nhìn ra , cảm nhận cái giống tố đang bùng phát gào thét gữa khu vườn , ngoài kia tràn hết mặt sân , mặt đất khu vườn đã dềnh lên cơ man biết bao là nước , suốt mấy tháng mùa khô khu vườn nứt nẻ , những cơn mưa xuân chưa đủ để cho mặt đất khép lại cơn khát gữa đất và trời , bao nhiêu kẽ nứt đợi chờ , giờ ì oạp rút xuống , sủi bọt , ứ ngẹn , trào lên . từ trong góc hang chàng ễnh ương lẫm chẫm bò ra , phùng mang gọi tiếng bạn tình o...a....oa....o....a não nề vội vã

tiếng gọi tình yêu khuất chìm trong màn mưa ầm ầm đập lên những tằu lá chuối

căn nhà chị tiết khuất chìm trong biển âm thanh của đất và trời , khu vườn cô tịch buồn tẻ lâu nay. nhấp nháy ánh sang đèn dầu , chập chờn cơn gió thổi vào , le lói gữa màn đêm , bao nhiêu giác quan của tôi đều đổ dồn vào tiếng thì thùng của đêm going bão

phía său lưng tôi , chị tiết ngồi yên bó gối , khuôn mặt cúi gằm , hai tay trên trán , chỉ còn ánh mắt đăm đắm nhìn ra , tiếng chị thở dài , ảm đạm , não nề

ngập ngừng ...tôi bước chân trở lại đến bên gường . ...lí nhí , lầu bầu như có hạt thị trong mồm

chị ngước mắt lên

tôi nhìn . trên gò má chị lan nhanh hai hang nước mắt

không còn cảm nhận , nhanh chân

sát bên mặt chị . mạnh mẽ bàn tay tôi đặt mạnh lên hai phía bờ vai

chị ngửa mặt lên , khuôn mặt ứ ngẹn nỗi niềm

tôi hỏi . chị ...sao chị lại khóc

như cơn bức giông ngoài trời chuyển mưa thả nhanh giọt nước... ào ào rơi xuông chị cũng bật ra cơn going , bão tố trong lòng

không nói lời nào

bất ngờ chị với tay ra , kéo mạnh hông tôi , để khuôn mặt chị dựa vào bên hông như người đi biển , chìm tăù , vô tình thấy cây cọc lớn nhô lên gữa lòng biển cả

hai tay chị gì vào hông tôi thật mạnh . ép vào day dụi khuôn mặt , hực hực hơi thở từ trong ***g ngực chị thoát ra . chị khóc , như bấy lâu nay chờ đợi giây phút này .
to dần sì soạt , mũi rãi sổ ra , ngẹn lại ...

tiếng chị cất lên

tiến ơi ........khuất chìm gữa màn đêm giông tố

ngỡ ngàng , tôi xoay lưng trở lại , sát đến mép gường , hai tay của chị bỗng vịn lên kéo tôi ngồi xuống gần vào lòng chị

nhẹ nhàng gò má chị lại đặt xuông phía său lưng

từ trong bờ mi nước mắt chị lan ra , rịn lại . thấm xuống nửa vai . phút lặng im , tôi ngồi bất động

ngoài kia cơn mưa nửa chừng dừng lại , từ trong hốc hang , gốc chuối bờ ao , tiếng anh chão chuộc đan xen tiếng chàng ếch đực ồn ào .....goi nhău....mău mău hỡi nàng ếch cái góc ao bên kia ...vọng về , bơi đến ...ừ ..chàng hãy đợi em ...ôi ........mùa giao tình nồng nàn bên góc bờ ao . lại đến

trên lưng má chị tì nãy giờ trĩu nặng ...yên lặng , tôi từ từ xoay nhẹ nửa vai

thì ra cơn sốc tan đi . bờ vai êm ái ấm nóng , hơi thở chị tiết dịu dàng ,chị đang chìm vào khoảnh khắc mơ màng , chập chờn , chị yên lặng ngủ

tiếng tôi nhè nhẹ . chị ...chị ngủ rồi à

mở choàng

khuôn mặt ngật ngừ , ngước lên , chị nhìn tôi bẽn lẽn

tôi bảo chị nằm xuống ngủ đi . đã tạnh mưa rồi

cúi mình tôi đỡ chị từ từ nằm xuống

nhớm mông tôi co chân bước xuống , chị ngước cổ lên

em đi đâu đấy

em xuống võng ngủ hay tạnh mưa rồi em về chị ạ

thôi nằm võng cho muỗi nó thiêu sống à

tần ngần
chị bước vào buồng lấy ta cái chăn , tay trái cầm theo cái gối . xoay người chị nằm ngiêng trở lại xuống mặt gường . nhìn lên chị bảo

sao tiến không nằm xuống ngủ đi

co ro , ngả người tôi nằm , mặt ngiêng về phía chị

hồi lâu ngập ngừng tôi hỏi

hồi nãy chị buồn lắm hả

ừ . tại chị .....

sao ….

tại hồi chiều chị sang nhà đứa con dâu mợ khải . nó bằng tuổi chị mà đã có ba mặt con rồi , dù đôi lúc vợ chồng nó cũng có lời lẽ vào ra .nhưng ngồi ôm hai đứa con gái nó chị cứ ước…vậy mà chị vẫn vò võ một mình . tiến có biết không từ hôm bà mất nhiều đêm chị không ngủ được , cô đơn vò võ một mình ..có đêm nge tiếng cú kêu , chị phải dậy xuống bếp đốt đống lửa lên , nhìn bóng mình hiện ra trên bờ vách tựa như bóng ma , chập chờn . chị sợ lắm tiến ạ


thế chị có nhớ anh trung không

nhớ để làm gì , người ta có vợ rồi ý

thế chị với anh trung ngày xưa thế nào

thế nào là thế nào ...

ý là

à ...ý em hỏi là có gì không hà

có mà ...

mà sao chị ...

thì chỉ có một lần , đưa anh ấy ra cổng ..

rồi sao ...

thì anh ấy quay lại ôm gì lấy chị , sợ quá chị quay lưng chạy vội vào nhà

thế ngĩa là .......

ừ thì thế chứ sao

vậy mà em cứ tưởng

tưởng gì

hì ...hì

chị với tay lên , ngón tay trỏ gí vào trán tôi ...liệu hồn đấy , tôi không được như các anh chị bây giờ đâu …

tôi ngửa cổ ra , chị hơi chờm tới . cổ tay tròn lẳn của chị vô tình tì nhẹ lên ngực của tôi , tay trái tôi đưa ra nắm vào bắp tay trên của chị , nửa như giằng đỡ không cho chị vươn tay tới , cả hai giữ lại , yên lặng nhìn nhău ...

tôi hỏi hôm trước chị bảo khi buồn và nhớ đến ai hôn nhău thì hết buồn phải không chị

chị có nói vậy hồi nào đâu

có mà lâu lắm rồi

ừ ..à ....mà chị cũng không biết nữa

chị nãy giờ chị đã hết buồn chưa

cũng hơi hơi

vậy chị có muốn hết luôn không

là sao ....

ngòn tay tôi đặt trên cánh tay mịn màng của chị , từ từ xiết lại

chị tiết lặng yên chờ đợi , nhích người tay tôi đặt nhẹ lên nửa bờ vai . đôi mắt chị mở to nhìn tôi . rồi khép lại mơ màng

không gian tĩnh lặng , ngọn đèn tỏa sáng ở phía ngoài bàn , ngoài vườn tiếng chàng chão chuộc hộc lên ,ngân dài chuộc chuộc...uộc uộc ....uôc uộc , khuôn mặt khép hờ đôi mắt của chị thật là thánh thiện , sợi tóc lòa xòa , ngón tay tôi nhẹ vén ngược lên trên trán

gần lắm .....chỉ cái nhướn môi . tôi cũng có thể chạm nhẹ vào bên khóe mép đang hé nở ra , chờ đợi bên dưới đôi mắt mơ màng

im lặng phập phồng , tiếng chị thở đều , khuôn ngực nhấp nhô , dưới kia nơi ấy hơi ngửa trở ra , duỗi dài bắp chân trắng hồng ….ở gữa , gò lên ............đầy đặn
Khó thở , tôi nuốt sâu cái ngèn ngẹn ứ đầy khuôn ngực

Từ trong mơ màng cái đêm rực cháy cùng với chị liên lãng bãng hiện về , chập trờn . không biết trong lòng chị tiết cũng đang ngĩ ngợi điều gì , chìm dần , đêm mưa đầu mùa , hơi lạnh ru tôi lặn vào trong giấc ngủ

Tôi tỉnh giấc khi tiếng chổi tre chị đang quyét ngoài sân loẹt xoẹt , ngoài kia cánh cửa hiện ra trăng trắng lờ mờ ánh sáng của lúc rạng đông . tôi trở bước ra , khu vườn , mặt ao ngập tràn nước mưa đêm dội xuống

.....................................................=+++++.....................................................


Nắng bừng , chói trang , nắng hè rực rỡ , bao nhiêu u buồn dập vùi khu nhà ông tiện , giờ đã đổi thay ..

Tiếng trẻ vui đùa , ồn ào , khu vườn lại tràn đấy nhựa sống thanh bình . anh hùng cũng đã có nhiều thay đổi , cứ mỗi buổi cuối tuần , anh lại lóc cóc chạy xe từ phố chở theo thằng dũng với lại cái nhung , con bé lên mười mái tóc mượt mà đôi mắt nhìn giống đôi mắt chị liên đến là kì lạ

Ông tiện đôi mắt nheo nheo , miệng cười vui , bước theo hai đứa , bên cạnh cầu ao , câu cá , lao sao mặt nước ở phía bên kia , chị tiết sắn quần vớt mấy rổ bèo , buổi tối tiếng trẻ nô đùa , lên gường , hai đứa tranh nhău cái góc được nằm sát gần bên ông tiện

Sáng nay tôi lại leo lên cây thị , cây sào hái thị , nâng lên hạ xuống nhẹ nhàng , chỉ khác người ở dưới đất đón thị năm nay , thằng dũng , cái nhung , lon ton nhặt từng quả thị bỏ vào miệng thúng rộm vàng chất chồng thị chín , tỏa hương ngằn ngặt khắp cả góc vườn

Con bé tay cầm quả thị , đưa lên mũi ngửi , hít hà hương thị chín cây , thơm nựng . đôi mắt mơ màng , chị tiết chỉ trỏ , tiến ...tiến hái trái nọ trái kia .rộn rã , bâng khuâng , mùa thị năm nay không còn ....chị liên cúi mình nhặt thị

Chị bảo năm nay hái hết những trái ương ương , tối chị mua cục đất đèn , ủ vào ngày mai chín đều là mang ra chợ hết

Buổi chiều căn nhà trở về yên ắng , vì anh hùng đã kêu hai chiếc xe ôm về chở ông tiện , cái nhung thằng dũng về phố hết rồi , sáng nay cái nhung nó bảo , ngày mai chú tiến , cô tiết ra nhà chăú chơi, ngày mai là ngày sinh nhật lên mười của chăú . ông tiện lại lần ra ngoài phố , vì cái nhung bảo . ông phài ra cùng chăú thổi tắt đèn cầy

Ngôi nhà chợt như rơi vào trong tĩnh lặng

Buổi tối , tôi lại một mình trông nhà ông tiện . thanh vắng , tĩnh lặng đến vô ngần , hàng cột im lìm , ra vào , său góc cửa buồng , phía trong mặt gường chị liên năm xua , chăn gối lộn phèo , cái nhung chưa gấp , xếp bằng , tôilặng lẽ ngắm nhìn . nơi này , đêm mùa trái cây xuôi đò năm trước , bừng bừng hương thơm chị liên ...mùa tình yêu , rực rỡ

Ngoài kia hương thị , nồng lên như thúc dục , mùa hương thị chín , hương thị làng tôi , hương thị khu vườn ôn tiện say đắm đến vô cùng , ngoài kia góc sân le lói ánh đèn , bước chân chị tiết đang lao xao trên mặt sân gữa đêm làng quê đang chìm vào tĩnh lặng .........................................
 
........Tôi bước trở ra , cảm giác hơi ngỡ ngàng , vui vui vì giờ này chị lại sang để có người nói truyện . chị bước tới sát bậc thềm trên tay cầm theo cục đất đèn gói vào tờ báo , lóang thoáng trời đêm , mặt sân tỏa ánh đèn dầu , chị cười , lấp lánh khóe môi chiếc răng khểnh nhô xa làm cho nụ cười của chị luôn có nét duyên thầm bỏ ngỏ

Làm gì thế , chị hỏi

Em đọc sách nãy giờ , hôm qua nhà đầy tiếng trẻ con , giờ có một mình vắng tanh chị ạ

ừ , có mấy đứa về chơi vui thật , thời gian gần đây cứ đến chiều cuối tuần chị lại có cảm giác ngóng trông , khi thấy hai đứa trở về chị mới hết chông tiến ạ

tại chị lúc nào cũng ...

cũng cái gì

thì chị chỉ thích có trẻ con để ôm nó ngủ mà , mấy hôm cái nhung nó sang nhà chị ngủ chắc chị ngủ ngon lắm hả

ừ . con bé béo chĩn ôm nó thích lắm , da nó mát như thạch ý

hì hì

tôi cười ngây ngô

chị bảo cười gì , đã đóng cổng chưa lấy đen pin ra vườn cắt cho chị ba tăù lá chuối để lót sọt , vào bếp lấy hai cái sọt lên đây để ủ đất đèn

tôi trở vào gường lấy cấy đèn pin , ngêu ngao câu hát , bước ra đóng cánh cổng . bước qua bể nước loáng thoáng ánh đen pin rọi sáng khu vườn , bụi chuói sát bên gốc vối xùm xòa nhẹ nhàng tôi cắt vài tằu lá , nhìn ra mặt ao đầy nước , lóc bóc tiếng cá đớp mồi , dưới đám rễ bèo , nơi này năm ngoái chị liên đánh chuyền , bây giờ chỉ hiện ra vài tăù lá chuối nằm sóng xoài , dưới mặt đất khu vườn đêm âm u tĩnh lặng

tôi gom tăù lá , lào xào kéo tới góc sân , tới bên sàn nước rửa tay , phía trong chị tiết ngồi ngoảnh trở ra trên chiếc chiếu trải xuống nền nhà , hai tay thuăn thuắt lựa từng trái thị bỏ vào miệng thúng , nhìn chị đôi má ửng hồng , cũng lạ từ mấy tháng nay chị như đã có nhiều đổi thay không còn u buồn như trước

kể từ său cái đêm mưa giông đầu hè tràn đầy cảm xúc , hình như chị đã trút được cái nặng trĩu trong lòng , cái cảm giác được chia sẻ và sự gần gũi thân quen , chị coi tôi như người duy nhất để nói những gì mà trong lòng đang ngĩ . có buổi đi chợ trở về chị bảo có người cứ đòi đi theo chị

, tôi cười .

chị bảo sao , em thấy thế nào

thì chị cứ tới đi có gì mà kiêng dè , đã có ai ăn thịt chị đâu

nhưng mà , thôi . chị chả muốn

với tôi chị luôn tỏ ra chăm sóc , buồng chuối nào chị cũng để lại vài trái ở cái bàn học sát bên gường , mỗi tối ngồi ăn tôi luôn ngĩ về cái đêm mưa đầu mùa , đầy mộng mị bâng khuâng

tôi bước trở vào trên tay kéo theo tầu chuối cọ xuống mặt sân lào xào , ngỡ ngàng đập vào đôi mắt của tôi , dáng ngồi của chị trên chiếu gũa hai đống thị , ánh đèn chiếu thẳng , nơi ây mở ra đấy đầy . kín hở , mời gọi đàn ông . cấm cái sọt lên , chị bảo lót tấu lá chuối xếp thị vào , lát nữa chị bỏ đất đèn . bên chín bỏ cục nhỏ thôi , bên to cục lớn , chín đều hết tiến ạ

tôi ngồi đối diện , ánh mắt lấp lé , len lén nhìn sang , tâm trạng lâng lâng trai tân nhìn thấy , hằn lên , miệng muốn nuốt khan , ngại ngùng tôi đứng lên bơm xe . ngoảnh lại , đống thị vơi dần . lộ ra . ồ trái thị con con , xinh xinh , thơm nừng , hít hà , trái thị chị liên luôn bỏ ở đầu gường . mỗi mùa trái chín . gường chị luôn thơm nừng hương thị

chị tiết đổi chân khom lưng úp tăù lá lên miệng sọt , tôi lặng yên cầm cây đèn học trên bàn bước vào căn buồng hồi nãy đã gấp chăn , đặt trái thị lên mặt gối . vén mùng , tôi ước ao giờ này chị liên trở về , bao giờ , ừ không bao giờ chị về cùng tôi hái thị

ngồi xuống bên gường tôi cúi đầu yên lặng , ngọn đèn trên bàn hắt hiu , tỏa ánh sang lờ mờ , góc kia chị liên đứng cười , góc này chị trái tóc bên cái gương con , mơ màng tôi chìm vào cõi hư , cõi thực

tiếng dép chị tiết ngoài nhà chộn rộn , yên ắng trong nhà , loẹt xụet ngoài sân , chắc chị rửa tay . hình như chị tới mép buồng , tiếng dép ngập ngừng , hồi lâu nhẹ nhàng , bàn tay vương đầy mùi thị chạm nhẹ bờ vai , tiếng chị cất lên

ngày xưa em yêu nó nhiều lắm hả

như con đập ứ tràn đầy nước . chỉ chực chờ làn nước quyét qua . tôi ngước mắt lên , ứ ngang đáy mắt , chục trờ , giọt nước hôm xưa tôi thầm rơi lên mộ chị

chị tiết nhìn tôi yên lặng . căn buồng như sắp có cơn giông , tai tôi như có tiếng sét đì đùng , bàn chân như có sức mạnh vô hình , bất ngờ bật lên , hai chân tôi đứng thẳng sát gần bên chị chẳng biết tại sao tôi lại làm như thế , vòng tay ôm chặt , cằm tôi tì nhẹ bên cổ chị tiết nãy giờ , âm ấm , ngỡ ngàng , trống ngực thập thùng . bên kia , vòng tay chị tiết cũng gì vào lưng tôi thật chặt

hồi lâu yên lặng , chị tiết nhẹ nhàng hỏi lại câu hỏi tôi chẳng trả lời , xuay cổ làn hơi tôi thả vào gần tai chị .

em yêu các chị .

thật không

cằm tôi lại gập nhẹ vào vai chị mấy lần

, chị bảo . chỉ cần nhìn ánh mắt của hai đứa nhìn nhău là chị biết mà . chị cũng thương nó lắm

Chị hồi nãy chị ăn thị à

ừ . có trái thị chin quá , chị mới ăn song

thảo nào miệng chị vương đầy hương thị

tôi ngửa cổ ra nhìn vào khuôn mặt chị

chị hỏi

thế bên nào thơm hơn

mũi tôi xuay xuay , môi tôi chạm nhẹ , khóe miệng chị thật gần , chạm vào bên mép , chạm vào bờ môi đỏ hồng đậm đà của chị

chị hơi cúi người trở xuống , hình như chị đang có cơn gió vô tình , khuôn ngực bồng lên , vòng tay chị xiết vào lưng tôi lần nữa , mìm cười không nói , môi tôi lần nũa kéo vào khóe mép của chị hình như đón đợi nãy giờ

tôi bảo , chị ….em thương chị lắm

đôi mắt chị tiết mở to gữa không gian tĩnh lặng căn buồng

chị cũng ….

Sao hả chị

cũng chẳng sao cả , có điều đừng để ai biết thì chết

vâng …

bàn tay tôi như có ma lực , dẫn dụ ở său lưng , nó chuyển động dần , lần mò qua làn áo chị . môi chị thơn nừng mùi thị . tỏa ra hơi thở nóng ấm thật gần

vỡ mất rồi , vỡ tan ranh giới chị em

xiết lại , bờ môi ấm nóng trùm lên . ngập ngừng , chị tiết vùng lên đáp trả nụ hôn vụng về , miên man , khờ khạo của chị lần đầu , chị rơi vào vòng xuay dục tình , như cái bánh đà quay tít không sao chị dừng lại được

cả hai tấm thân hừng hực , trào lên nóng bỏng , căng cứng ,rạo rực trong lòng , chao đảo ngả ngiêng . ôm xiết . đôi chân run run , cả tôi và chị ngả dần . lê mặt gường chị liên mở ra đón đợi

vòng tay của tôi xiết lại , nụ hôn bất tận , bão tố trong lòng , khuôn ngực nóng bỏng của chị ưỡn lên ,nhấp nhô , bàn tay úp lên , hạ xuống , chạm vào đầu vú nóng bừng rắn chắc
tiếng chị rên lên vội vã . nửa thân áp chặt , cọ xiết nơi ấy của tôi bật dậy gồ lên ,

với tay tôi đẩy áo chị tuột ra . trắng hồng đôi vú nhô cao như như trái bưởi thơm ánh lên mằu trắng dưới ánh đèn dầu , ngẹn ngào . hồi hộp , hai mắt chị tiết mơ màng , từ từ khép lại , chị như đang chìm vào trong bến đợi , giật lên ưỡn ngửa ngực chị căng phồng . khi môi tôi nhẹ nhàng chạm vào đầu vú

bên dưới nủa thân nãy giờ buông thõng lả lơi , lơ lưng bất ngờ chị hẩy hẩy mông lên, ngã ba con bướm vươn cao

tiến ơi……nơi cổ họng chị lào khào tắt dần ,âm u , âm ư đều đều phát ra mang đầy khoái cảm

tay tôi vuốt xuống tuột nhanh cái quần bó sát

. vỡ òa

ôi ….mu l…chị sao đầy đặn , đậm đen như mảng rễ bèo, luan xuan vài cọng phất phơ vươn cao trong đám cỏ non , hai mép ứ tràn ,ứa ra bết lai, mùi hương dục tình , hương thơm mùi l…chị tiết ……..đêm nay trên gường chị liên hương thơm của chị vẫn còn vấn vương trên mặt gối ……………..
 
…………..Cái cảm giác của thằng con trai , nằm ngiêng chạm sát bên mình người con gái , ngắm nhìn vùng thân thể đầy đặn , làn da mịn màng gợn lên cái ngấn thắt nhỏ ngăn đôi gữa vùng rốn với gò mu , lấm tấm , lưa thưa vài sợi bên ngoài , đậm dần , đan xít , quăn queo tập trung trên đỉnh suối nguồn , âm u , khít chặt dưới kia tối mờ sâu thẳm

Nơi ấy như là bến đợi , bến chờ , cây cọc của đám đàn ông

Phút lặng thinh , tay tôi vuốt nhẹ lên trên , bất ngờ chị tiết nhỏm lên , nhìn vào mắt tôi , bàn tay chị chụp nhanh úp lên che đậy cái vùng tam giác ấy………….

……………………………..++++++++………………………………….

Chuyến đò của mùa trái cây năm trước ,, đêm đò xuôi dong không ngủ , đêm đấy biến động . lần đầu trên cái sạp đò , buổi sáng lên chợ ngỡ ngàng , chiều về , đò ngược ngồi gần len lén nhìn vào khoảng cồ chị liên

Chị hỏi , nhìn gì

Đánh bài trống lảng tôi hỏi . mình về đò ngược rẽ vào mấy bến

Chị liên cưởi bảo . trán cao thông minh sao mà ngốc thế , đò xuôi rẽ vào mấy bến đò ngược , cũng vào từng ấy bến thôi , bến đầu tiên gọi là bến chạy , thì có giờ giấc rõ ràng , ba bến đò rẽ vào đón khách thì gọi là bến đợi , con đò có hôm gặp mưa , hay dòng nước lớn , khách chờ bến đợi cứ phải âm thầm chờ bóng dáng con đò …chẳng khác gì con gái trưởng thành luôn chờ bóng dáng con trai

Tôi cười bẽn lẽn , thầm ngĩ chị liên sao , lém lỉnh . cái bến đợi của con đò lại là bến đời con người con gái .. giờ thì chị đã đi xa , nhưng những ngày đã qua , nói truyện sẻ chia vui buồn cuộc đời chị tiết thì thấy sao bến đợi cuộc đời của chị ngày càng xa xôi ….sốt ruột đợi bóng dáng cuộc đời cuộc đời đàn ông , cuộc đời nào đến mang chị ra khỏi khu vườn tĩnh lặng

Nhiều hôm trăng sáng chị ngồi tần ngần kể về mối tình ngắn ngủi trao gửi với anh trung . chỉ vì hoàn cảnh gia đình , hy sinh ước mơ vượt thoát ra ngoài , âm thầm , đến giờ chị vẫn trong tâm trạng ước ao . sẽ có ngày nào có chàng hoàng tử cưỡi con ngựa hồng đến rước chị về nơi bến bờ hạnh phúc

Tôi bảo chị vẫn còn trẻ mà . .. chị cười ..tôi không đoàn nổi ,không rõ chị buồn hay chị đang vui . chị bảo . trai ba mươi tuổi đang xuan , gái ba mươi tuổi đã toan về già . trẻ gì . em coi , ở cái làng này chị còn ai để làm bạn gái nữa đâu , đứanào cũng con bế con bồng , vài năm nữa nó lại mời đi ăn cưới gả chồng con nó rồi đấy

Ngĩ thấy chị nói , sao đúng thế , giá mà chị cũng có cái quyền đi tán tỉnh , đi tìm kiếm người đàn ông cho mình thì hay nhỉ , cứ như đàn ông càng lớn tuổi càng ước ao mình lấy được cô gái trẻ , biết đâu chị tán đổ con trai mười tám đôi mươi

Mấy tháng vừa qua chị hạnh trong kia rủ chị đi cùng vào nơi ấy , thì lại xảy ra cậu truyện cuộc đời ông tiện cô đơn trơ trọi gữa khu vườn . nghĩa tình sâu nặng làm chị ngĩ suy , bỏ đi ….ông tiện ai nuôi . làm chị lai vẫn rơi vào trong chờ đợi

Nhưng . tôi thì biết , gữa tôi và chị , chỉ là tình cảm gắn bó đúng ngĩa chị em . cái gần , cái chạm của từng ánh mắt , chẳng qua là chuyện vô tình , vẫn còn gianh giới ..vô hình . thằng tiến không phải là chàng , cưỡi ngựa ….đến rước chị về nơi đất lạ

Phút bất ngờ tôi cùng chị rơi vào vòng xuáy , rã rời …ngã xuống mặc cho cơn gió thoảng qua , có chăng cũng là cảm giác con người , đã ba mươi năm đợi chờ , chưa người đàn ông chạm vào , giờ chị tiết nhũn mềm , ngượng ngùng đưa tay úp vào che lại những gì lần đầu hiện ra cho người con trai nhìn thấy

Khuôn mặt tôi thất thần nãy giờ rơi vào tĩnh lặng . chị tiết nhỏm dậy vội trùm cái áo phủ kín qua đầu , che lại bộ ngực lung linh rực hồng , tay dưới chị kéo nhanh mép quần phủ lên vung mu….khuất ánh đèn dầu , hơi tối

Tôi đưa bàn tay lên bưng mặt , bao nhieu sinh khí bừng bừng , giờ đây tụt xuống , nhũn hết hai chân , chị tiết ngồi bên , lặng nhìn

Hồi lâu chị hỏi …em làm sao vậy

Em xin lỗi

Chị cũng vạy , chị không cố ý

Chỉ tại

Tại cái gì

Em không biết nữa , tại hồi nãy em bất chợt buồn quá

Em nhớ cái liên à

………im lặng

Thế thì đêm nay sao em ngủ được

Tối nay chị ngủ lại đây nhé



nãy chị sang đây đã đóng cửa chưa

rồi chị khóa cửa rồi

cả hai lại ngồi yên lặng mãi , chị ngồi bó gối , đầu cúi , hình như tâm trạng chị rất não nề . đêm đã về khuya , tần ngần chị lại vịn tay lên vai tôi , úp má vào lưng , dịu dàng . trên lưng cảm giác hơi thở chị thổi vào , ấm lại

tôi ngồi quay mông trở lại , kéo chị tựa vai , nửa mặt áp vào bên cổ , rám rám vài sợi tóc chị lòa xòa

tiếng tôi thì thầm

chị hồi nãy ..

hồi nãy cái gì

chị thấy thế nào

tiến ….em lần đầu à

thế chị ..

ừ cũng …

chị thấy sao

rủn hết cả người

bàn tay chị ôm său vai tôitừ từ tuột xuống , chị vuốt trở lên chạm vào sát cồ , xuôi ..chạm xuống thắt lưng quần , ngón tay chị chạy loanh quanh , nếp thun , cảm giác như con thạch thùng sắp sửa chui vào , rờn rợn , nhưng thật lòng …tôi rất sướng

chị làm em buồn …

thế à ..thế thì …này

chị bất ngờ thọc vào sát nách . tôi cười ré lên

muốn kìm chị lại tôi vội vòng tay ôm gì lấy chị

chị tiết ấm lòng , tâm trạng tự nhiên trở lại , cười cười , chị bảo… nãy …

nãy gì hả chị

nãy chị thấy…giờ nó đâu rồi

thì nó . chiu vào ngủ rồi

đâu …đâu

nhanh tay chị vuốt qua nơi ấy

tôi vội ngiêng người nằm xuống , ngả theo chị tiết , kéo chị nằm ngiêng , bên đùi nóng bỏng . phía trên

gần lắm đôi môi , hai mắt nhìn nhău …e thẹn , sao vẫn ngại ngùng , muốn hôn , ánh mắt tôi nhìn vào chị như thầm hỏi ….

chờ đợi , chị tiết ngiêng đầu xuống chiếu , tiếng chị nhẹ nhàng . úp má sát bên , bàn tay tôi nâng nhẹ , ngửa ra gò má ửng hồng , thẹn thùng . chị đợi , môi tôi chạm vào môi chị

gắn chặt . rút nhanh làn hơi , chị tiết nuốt , hơi thở bừng lên rạo rực

khoảng lặng …tôm ôm vai chị sát vào lòng , vùng ngực ấm nóng ép vào. Từ trong khoảng tối tiếng chị nói nhanh

tiến …chị cho đấy

đây rồi . đêm giông bão đầu hè , tôi làm chàng quân tử , không dám , giờ chị đã mở …..mở toang cánh cổng vào vườn địa đàng treo đầy trái cấm

trái cấm , chị giữ đến tận đêm nay

ngiêng người tôi vòng tay ôm lên ngực chị , bàn tay kéo lên , áo chị mở ra . khuôn ngực , núi đồi , vươn cao chóp nhọn . môi tôi ngậm vào đầu vú , vòng rê xuống cổ . tay chị bỗng lần vào cái đàn ông đang vùng dậy trong quần

chị tiết vươn tay kéo mạnh quần tôi tuột xuống , rễ tre , đen đậm , đám cỏ đàn ông , vươn lên khúc thịt , ngiêng góc , khẫu pháo sẵn sàng . hai chàng pháo thủ co lên , nằm dưới cái bao săn lại , chực chờ trận đánh mở màn

vùng mông trăng trắng của chị hiện ra , môi tôi đánh vòng , bàn tay xoa lên khe mông , lọt xuống chạm vào sợi lông ươn ướt , vuốt lên bờ mông của chị , ram rám nổi gai , đám gai lặn xuống , mông chị lại thoáng mịn màng . ừng ực , nuốt sâu , nụ hôn của chị bừng bừng . khao khát đàn ông . chị muốn , chị buông . …để mặc con đò dấn vào , bến chị , bến đời bao năm đợi chờ khuảnh khắc

ngón tay của tôi chạm vào khe hẹp , nơi ấy trào ra , thấm ướt hai mép thịt mềm , vô thức , chị ngất lặng rồi , mặt tôi cúi sát , ồ …cái vùng đất nhỏ , đầy đặn gồ lên , mu l…con gai , mu l….của chị , môi chạm vào…..ướt đẫm

ư ..à …chị rạng , chị co , hai khoảng đùi mềm . tôi vuốt tay vào , hé ra , mềm mềm khe sâu vài sợi tơ mành ….quấn quýt che phủ động tiên

.nắm vào chỏm tóc , bất ngờ chị tiết hẩy mông . áp mạnh mặt tôi vào cái mặt ….nếp thịt chẻ ra . nhòe ….nhoét …..mặt tôi trét đầy nước….chị tiết nãy giờ , ứa ra bị hai mép ….ngậm vào giữ lại
Ôi ui …..ui ….ơi tiếng rên . tiếng lòng chị tiết , cơn xướng , cơn dâm ….thả lỏng , bao năm ứ ngẹn trong lòng

Đêm đợi , đêm chờ ….giờ nó phát ra ..

Chị tiết kéo tôi trườn dần lên bụng chị …

Cái khe ướt át , cọ vào nửa thân , vươn dài cái của đàn ông . căng mọng , nóng bừng , tưng tức , nơi đầu nở rộng vành nón đỏ hồng ..chập chập chạm vào mép l….. đầu b….gật nhẹ chị tiết rên lên . vòng tay của chị ôm chặt lưng tôi …kéo gì , chị đu ngực lên …như bảo cho chị nhanh lên , chị muốn thành phận đàn đàn bà , co duỗi nhẹ nhàng đầu b….chui vào khe thịt mềm , nở ra …khe l…..của chị

Xoài chân , cúi mình môi tôi ngậm vào đầu vú , cái núm cứng mềm , luẩn quẩn , ngực chị ép lên

Tiến ơi …….ưi….ơi

Á á aaaaaaa..

hai đùi nóng bỏng , dập mạnh , ép vào hầu mong giữ lai ….không …không ..tiếng chị phát ra , như cản , như mong cái vành nóng ấm đang căng , xé ra , dừng lại . nó đang xé toang cửa hang , cửa l…của chị , chui vào ,

đău ….xướng . dục tình chị tiết , háo hức ..chị cho , ..

yên lặng đợi chờ , nhấp nhô bờ mông ….cơn xướng ào lên . thì thầm …chị ơi . tiếng tôi thốt lên ….ui ưi , em đ…..em cho vào l….chị nhá….nhá ………….

………………………
 
...….dập dềnh , dập dềnh , bập bềnh như con thuyền gặp cơn sóng dữ . lao xuống như mũi thuyền cắt ngang con sóng chúc đầu thả xuống không trung , bay lên tầng cao , la đà trong mây , như một cánh diều , bất ngờ rơi xuống tôi như gần chìm vào trong vô thức

Chị tiết , qua phút giây ngỡ ngàng , cảm nhận cái đău , cái xướng , cơ thể chị bỗng bùng lên , nhận lấy cảm xúc đổ về , nó tự nhiên , ngọt ngào như hạt lúa củ khoai.. nó mênh mang bất tận như tiếng hò trải trên cánh đồng xanh về đêm sắp vào vụ gặt . không còn nuối tiếc , không còn gianh giới vô hình , chỉ còn khao khát nhớ nhung , đêm nay chị thả thân mình , cái chị cho đi cũng là cái chị khát khao đón nhận

Đôi mắt mở to , âm thanh gần như tắt ngẹn

đôi mắt khép hờ hòa cùng tiếng rên se sẽ trong lòng

cả hai rơi xuống bãi bùn nằm sát góc ao .. tung tóe nước rơi …. ẩm ướt mặt gường

ngượng ngùng tôi thả thân mình sang bên cạnh , đâu rồi khẩu pháo hùng dũng vươn nòng , chỉ còn cái xác uặt ueọ cô đơn , chúc ngang , ló đầu nép vào bụi cỏ . chị tiết buông người nằm xấp , vùng mông đầy đăn , căng cứng nhô cao , nơi ấy vẫn còn cơn sóng dạt dào , đôi lúc nâng lên ép xuống vùng mu chạm hờ day day lên mặt chiếu

hồi lâu chị tiết cất lên câu hỏi . tiến

gì hả chị

chắc chị em mình đáng tội chết , ai lại

em không hiểu ý chị

ai lai làm trên cái gường này

em cũng không biết nữa

chắc cái liên nó giận lắm

nhưng mà . đằng nào thì chị liên cũng đã đi xa rồi , nếu có linh hồn thì chị cũng mỉm cười khi thấy chị đang hạnh phúc

mà tiến ngĩ chị đang hạnh phúc à

thế không phải vậy hả chị

chị cũng không biết nữa , nhưng tự nhiên nó xảy ra như thế , cũng chẳng biết nói thế nào chỉ thấy chị có lỗi với em . cũng tại chị yếu lòng …

tôi với tay qua , cảm nhận làn da bờ vai của chị qua bàn tay thật mềm .

không chị không có lỗi , chị cũng như mọi người con gái khác được quyền tìm về phút giây hạnh phúc

nhưng có phải ai cũng ngĩ như em đâu , người ta cho là chị quyến rũ em , cái xấu xa luôn rơi vào phía chị

nhưng mà có ai biết đâu mà nói , thôi mà chị muốn ngủ chưa

ngủ làm sao được , đêm nay …….tiến chị nge mấy đứa nó bảo

bảo sao hả chị

chồng nó đêm tân hôn cả đêm không cho nó ngủ

câu nói của chị kéo cả hai về thực tại , tôi đưa ánh mắt kéo xuôi thân chị nằm ngiêng , khoảng sáng lung linh , lượn sóng vô hình , tựa như dáng nàng môna trên bức tranh khỏa thân treo ngoài hiệu ảnh

tâm hồn khát khao cháy bỏng , bàn tay trên vai chị nãy giờ đặt nhẹ , chuyển động , lần lần . lan xuống khoảng lưng , chị tiết ưỡn ngực trở lên , nép mình chị ôm tôi vòng tay điệ đà run rẩy

tấm thân quyến rũ , ngọt ngào gợi cảm , buông thả hững hờ

thành thục , cái bản ngã con người , thân xác , mấy ai ….dừng được . bàn tay tôi lần vào khuôn ngực chị

háo hức , cứng mềm , cái nóng rộn lên cùng cái êm , cái dịu . chị tiết buông chân , rạng nhẹ .mảng đen ….sáng bừng cho cái căng cọ sát trở vào , cái nơi ướt nhòe như bãi nước bùn , trơn lùi dẫn đường đứa trẻ lon ton , căng ra cọ sát ….dạt xuống , chập trờn bên trên hò dô chống chèo vội vã , đẩy đò hò ơ khoan nhặt , lỗi nhịp , bật ra , túm lấy ấn vội trở vào . đò cạn , căng chân , vai gồng , ngực ưỡn ngửa cả mặt lên ….ối a …ối ra……..vang lên thì thầm . đêm …tôi gần chị tiết

…rơi vào tĩnh lặng . mơ màng . ngoài vườn tiếng chim gọi ánh bình minh . gió thổi lao xao , bên gường lờ mờ , chỉ còn mình tôi co ro trên mặt gường ấm lạnh

………………………………….+++++++++……………………………………..

Tôi trở lại khu vườn său nhiều ngày xa vắng , cái thanh bình yên ả vẫn còn phảng phất xa gần . mảng xanh , cành lá lao xao , tình quê ,hương đất rộn lên góc ao . mảng bèo tốt tươi đan xít , cành sung lòa xòa lá non cọ lên mặt nước , con nhện già giăng lưới nhả tơ vòng tròn luẩn quẩn , vườn nhà ông tiên vẫn xanh , trong nắng thanh bình

Đây rồi khu vườn rực lên kỷ niêm lúc xa nhà , thân quen bồi hồi qua từng giấc ngủ chập trờn , chạy vòng mép ao anh hùng đã cho xây bằng đá xanh , bờ ao như góc công viên nơi phố thị

Nằm sát bờ ao cạnh bên gốc vối , đài sen phun nước, nguy nga trắng muốt bức tượng quan âm măù đá cẩm thạch trên tay cầm cành lá tẽ ra . dưới chân đài sen lượn lờ vài con cá rô , cá cờ đuổi nhău , ẩn mình vào gốc cây si thả rễ xùm xòa như mái tóc thề trôi theo làn nước………………
 
……..tôi đứng trên đài sen nhìn xuống . vẫn mặt ao lung linh trong buổi sáng mờ sương sớm . vạt bèo xô giạt ...khoảng trống mặt ao , lóc bóc tiếng cá đớp mồi

Ao nhà ông tiện vẫn như xưa , chỉ khác bờ ao đã được xây kè bằng gạch . vẫn nét hoang sơ , ẩn dưới khu vườn , khu vườn biết bao kỷ niệm

Ánh mắt nhìn xa , khoảng tường xây gạch bao quanh , chạy suốt từ khu đất nhà ông tiện vươn xa ôm trọn khu đất bên nhà chị tiết

Sao nhỉ hai khu đất ngày xưa tách biệt , gianh giới ngày xưa là hàng duối già sen lẫn những bụi găng chay sát bờ ao , tạo thành một dãy hang rào . bây giờ hàng rào ấy vẫn còn . nhưng bờ ngoài , bao quanh đã bị bức tường xây chạy dài ôm trọn .

Ngôi nhà chị tiết vẫn còn nguyên , trên mái vài ngọn tre lòa xòa tỏa xuống , đong đưa trong gió . lào cào

Bậc ghạch dẫn xuống bờ ao , nước dưới chân lắp sắp , mát lạnh thấm dần , lan man xô nhẹ vờn quanh cổ chân , chập chờn cánh bèo đơn côi từ từ dạt vào , ẩn mình bên mép nước

Tôi từ từ cúi mình nhìn xuống , vớt lên cánh bèo cô đơn , lơ thơ chum dễ , vài giọt nước rơi , thấm qua kẽ tay , giọt nước tan nhanh trên mặt ao trong vắt

Ao nhà ông tiện đay rồi .

bên kia sát bờ cây sung già vẫn xòa ra mặt nước . hình dáng chị liên , năm xưa mái tóc xõa ra , ngiêng mình lơi lả mỗi khi chị vươn tay vít cánh lá vối

Tôi bước trở lên , rảo bước theo suốt dãy bờ tường , khu vườn vẫn âm u trong sương sớm , đợi buổi nắng lên . không gian thanh bình đã mang vào buồng phổi làn hơi , bù lại cho những gì mà cả đêm qua tôi không ngủ được

Cánh cổng đi ra bên phần đất nhà chị tiết , chiếc khóa , then cài , chứng tỏ lâu rồi nó chẳng đươc mở ra. , phần đất bồi cao , lớp rễ chuối ăn lan , nổi gân tua tủa trên nền đất vườn ẩm ướt

Tiếng cửa mở ra bên nhà ông tiện , bóng người cúi xuống đẩy nhẹ chiếc xe đạp trở vào . lạch cạch , rồi ông ngồi xuống bậc thềm . gói xôi trên tay , chiếc điếu cày ống tre gác lên bờ thềm nhẵn nhụi

Từ góc sân tôi từ từ tiến lại . ông ngẩng đầu lên , quen lắm . đúng rồi .

Ôi ông thực

Ngừng nhai nuốt , ông ngẩng đầu lên

Thế anh là

Ông không nhận ra cháu à

Thế anh là

Cháu là tiến con bà nhẫn ở góc bờ ao ben kia đó ông

Ôi dào , cha nhân bố anh , đi đâu mà lâu lắm mới nhìn thấy về làng thế

Ngày xưa anh hay cùng cái liên nhà này mang chuối ra miễu thờ cho tôi bán chứ gì . tội ngiệp anh chị nhà tôi , con bé xinh đẹp là thế mà

Ông sao giờ ông không trông coi miễu nữa hay sao mà giờ lại ở đây trông coi vườn thế

Tiếng ông trùng xuống , ờ thì

rồi ông bỏ gói xôi xuống bậc bờ thềm , ông nhỏm người lên gỡ ra từ cái gi đông xe đạp chiếc bình nho nhỏ , nước trà rót ra nhâm nhi , ông mời tôi chén nước

Ánh nhìn xa xăm chạy suốt khu vườn

Tiếng ông trầm đều , mờ mờ như tiếng chuông xa , lào khào như ngẹn lại . giờ tôi chỉ biết trông coi , đợi ngày đám con thằng hùng khôn lớn , có đứa trở về thì khu vườn này tôi giao lại . trông coi cái miễu , chạy đi chạy lại trông giữ khu vườn sức tôi cũng gần đã kiệt

Anh chị tôi , bạc phước , giá mà cái liên còn sống biết đâu lấy đươc người nào . ở đây trông giữ phần đất tổ tiên , thì tôi đâu phải chạy đi chạy lai

Được cái thằng hùng cũng có phần hiếu thảo , làm ăn ngoài phố , không quên quê quán mảnh đất tổ tiên . năm kia nó đã mang mớ tiền về , tu bổ khu vườn , xây tường kè ao , vét bùn thu gom hết cả phần đất bên kia và hầu mong giữ lại

ồ thế phần đất bên nhà bà tiết giờ anh hùng mua lại

ừ thì gần như thế

thế còn chị tiết

thật tội ngiệp cho con bé . ở lại nuôi ông anh tôi gần sắu năm trời , ông ấy chết gần một năm , đám giỗ đầu song nó mới vào nam ở cùng đứa em giờ có trang trại trồng cao su , cà phê gì trong đấy

trước khi ra đi , cũng còn có truyện con bé rất khoát không nhận đồng nào . thằng hung dỗ dành , mãi nó mới nhận mớ tiền coi như thằng hùng trông coi tu bổ phần đất bên nhà bà tiết . giờ nó xây tường giữ lại . bảo khi nào con bé trở về , cả hai căn nhà muốn ở nhà nào cũng được ..

tôi ngồi lắng nge từng lời ông thực , hình dung khung cảnh khu vườn gần chục năm qua

thế anh hung không cho dứa nào về ở với ông tiện à

có . từ hồi nhà chắu chuyển đi , cái nhung con thằng hung có về đây sống với ông nội nó . giờ nhà không còn ai ở . lâu lâu nó cũng chạy về hương khói ông bà cùng với` cái liên . con bé giờ cũng lớn rồi cháu ạ

nắng lên , khu vườn trời xanh đan qua khe lá . ông thực lững thức vác dao chặt đám lá , cành khô , tôi bước loanh quanh , bước chân lang thang , phố làng hiện ra . bữa cơm thịt kho , lâu rồi , ngồi nhìn từng người qua lại ………..
 
………thủng thẳng nhai nuốt ..

Ngoài kia lâu lâu vài chiếc xe vụt qua , tiếng máy nổ giòn , làn khói hơi xăng thơm dịu , chỉ mấy năm thôi

ờ nhỉ ,chục năm

phố làng đã biết bao thay đổi

tiếng chuông điện thoại đổ , mẹ gọi . tổi bảo con vẫn yên ổn và rất vui , được cảm nhận lại kỷ niệm của tuổi thơ . mẹ dặn lâu rồi về quê , dù có làm gì thì làng quê vẫn là chốn cũ , gặp lai xóm giếng phải tươi cười và nhã nhặn

dòng người qua lại , từng đám học sinh đổ vào cái quán nét phía bên kia đường . đâu rồi làng tôi

hồi đó ngày xưa , xa đường khuất nẻo , bước său những gì phố thị

cô ơi tính tiền

im lặng

tính tiền cô ơi

cô bé bước ra . tươi vui , hồng hào mái tóc tuổi teen mịn màng làn da , đường cong dậy thì nảy nở , ngọt ngào , gái làng . độ tuổi ngày xưa chị lien vào mùa quả chín

chú …anh , của anh hết 30 ngìn

tôi ngước nhìn cô bé đăm đăm ,

e lệ , cúi đầu . đỏ lên mầu da cà chua đôi mắt đăm chiêu nhìn lảng ra xa .

lí nhí , tiếng em . anh có phải là anh tiến

ồ mà sao em biết tên anh

mà có đúng không đã

nhớ lời mẹ dặn về quê không đươc kênh kiệu , nói lừa hồi nãy

tôi bảo đúng rồi

cô bé tươi cười

em đoán chẳng sai ngày xưa em thấy anh đi hoc qua làng , său này nhìn thấy hình anh

bất ngờ tôi hỏi ở đâu , mà em nhìn thấy

cô bé bật cười …..bí mật

anh năn nỉ đấy …..

phải thưởng cái gì

mà em muốn thưởng gì

thưởng những gì bí mật mà anh đang có

tôi vui vì bị cuốn theo , cái vẻ ngây thơ , nhưng không kém phần tinh tế của cô bé đã qua tuổi trăng tròn

chợt bảo muốn biết bí mật thì em phải ngồi xuống chứ

thật gần , phảng phất đâu đây như mùi hương cốm nếp vào mùa , dịu dàng . mài tóc luan xuăn vài sợi , buông bên gò má ửng hồng ..ánh mắt như chợt vòng về cái thuở ngày xưa

nhà em đây à

vâng ạ

mẹ em bán cơm lâu chưa , sao ngày xưa anh không thấy

à ngày xưa nhà em ở trong xóm , xóm gì ..xóm trám

à anh hiều rồi

nhà này bố em mới mua cho anh chị em ra ở riêng ..mở bán cơm , cà phê , cháo long buổi sáng

mà sao em bảo chuyện hình gì đó

à em nhìn thấy sa8u cái gương soi

ở đâu

trong nhà cái nhung chau ông tiện . hình anh chụp chung …hồi còn học sinh thì phải , đẹp trai nhưng …

nhưng ..hơi ngố ..

mà anh về lâu chưa

mới về hôm qua

thế có nơi nào ăn cơm chưa

anh về một mình có ai đâu mà nấu nướng

thế

thế gì

vợ , người yêu

chưa có

vậy ra đây em nuôi

em nuôi có phải ….

Phải gì ..

Trả tiền không

Hí hí …nếu chưa vợ , chưa người yêu ..thì

Thì gì

Thì không phải trả

Tôi bật cưới vì sự hồn nhiên , cũng không kém phần táo bạo . cửa con gái ..làng tôi ,

ờ đổi mới , tự nhiên , khác xưa , chị liên . không bao giờ dám nói

thế mỗi ngày anh ra ăn nhé , mà bữa nào anh bận không ra được thì phải làm sao

không sao , anh điện vào số máy bàn , hay số máy di động của em . em sẽ nói chau . à có thể là em mang tới

thế ngày xưa sao em biết và vào nhà ông tiện

à . mấy năm cái nhung về ở với ông nội nó ..em có học chung . giờ lâu lâu nó vẫn về . chơi than vơi` em lắm

mà anh về đây nó đã biết chưa

chưa ..chưa ai biết cả

á à …lát nửa em phải điện thoai báo tin mới được . anh còn nợ nó và em nhiều thắc mắc lắm

thắc mắc gì ..

hì hì ..khi nào cần nge thì anh nói nhá

mà em tên gì , để anh lưu số điện thoại .

em tên tiên

cô bé chạy vào nhà . cầm ra . ôi cái điện thoại , aipôn ..xinh xinh . đong đưa con thỏ màu tím , tuổi teen . ngĩ lại ngày xưa . làng tôi anh hung đầu tiên mang về chiếc sony-ericson to như cục ghạch

mìm cười , bâng khuâng ngĩ về kỷ niệm .vùi vì cô bé tuổi hồng
tiên ..cô bé tên tiên . cái tên gợi nhớ chị liên ..một thời cháy bỏng

bước chân quanh co trên đường bê tong phố làng hàng cây hai bên đường mát rượi . kí ức ngày xưa ..bao năm tưởng như đã chết ..thì thầm , nhẹ nhẹ . lay động trong lòng . hình như lâu rồi cái gì hiện đại .. chẳng chút quan tâm

làng tôi … những gì tuổi thơ hôm nay cũ . mới mang ra khuấy động

…………………………….==+++++…………………………………..

Tôi bước lên sân nhà ông tiện . ông thực đã sắp xửa ra về . ngồi xuống bậc thềm . ông bảo

Cháu ở lâu không .

Cháu chưa biết nữa nhưng chắc cũng lâu rồi . cháu về …cũng ngỉ ngơi cho bình an rồi đi ông ạ

Thế cháu ngỉ ở đâu . bên nhà cháu cả năm nay ..có ai về đâu . à mà cái đường dây điện . bị cây xoan gãy cành làm đứt rồi cháu ạ . thôi cháu cứ sang đây mà ngỉ . ngày xưa cháu cũng đã ở rồi . giờ có gì mà ngại , nhà bây giờ đủ cả điện nước , tự chảy , giếng nước khoan chỉ cần cắm điện , bơm nước lên bồn . hôm nào lạnh có máy nước nóng . bên trong nhà tắm . thằng hung sắm xửa chả thiếu cái gì …mà mấy bữa nay ngoài miễu sắp có lễ ..cháu ngủ ở đây . ông không phải chạy đi chạy lại

Tôi cười …không ngờ ra cảnh thế này .

Ông giao chìa khóa . nhà tắm , bên hông đầu nhà , bước đi ông còn dặn với . nhớ đêm hôm khóa cồng lại rồi đi ngủ

Tôi bảo , ông yên tâm khi nào cháu đi cháu chạy ra miễu giao 6ng chìa khóa

ừ mấy bữa nay sắp lễ , người cúng ..đến nhiều , ông phải ngủ ngoài ấy trông coi thùng tiền công đức

thế giờ có thùng công đức hả ông ..mà dung nó vào việc gì . sao bao năm nay cháu thấy miễu cũng không có nhiều thay đổi

à . miễu chính các cụ không cho làm mới vì sợ chạm vào long mạch . chỉ xây them căn nhà tiền tế phía bên hông . tiền công đức mấy năm nay , được bao nhiêu ông đều giao cho quỹ khuyến học của làng ..ông cười và bảo . nó cũng góp phần động viên các cháu làng tat hi đua nhau học để được gi tên vào sổ vàng của làng cháu ạ ..năm ngoái làng mình có hơn mười đứa đỗ vào đại học ..

à mà cháu cũng xem .. ra ngoài học cao . giúp cho phong trào khuyến học của làng . chứ ông thấy nhiều đứa khó khăn ra phố ôn thi . thuê nhà thuê thấy tốn kém lắm chau ạ

tiễn ông đi rồi tôi bâng khuâng nhớ lại . đêm qua tôi đã tắt máy , dắt xe đi bộ trên con đường đêm khuya tĩnh mịch của làng … ngôi miều linh thiêng vẫn còn lập lòe khói hương …phảng phất hương trầm ..thâm u miễu thành hoàng làng . nơi bao bước chân con cháu làng tôi sinh ra lớn lên . rồi cũng trở về với làng quê thân yêu , thâm trầm và cũng không kém phần sôi động

ngôi nhà ông tiện …..

bước chân bâng khuâng nhấc qua ba bậc bờ thềm ..

đây rồi hình bóng chị liên

đây rồi chị tiết chạng chân trên nền nhà xếp thị …sớm mai đi chợ

màu gạch bát tràng …ba gian nhà ngoài vẫn còn nâu bóng ..gian buồng . cánh cửa năm xưa , hờ hững hé ra

máu gạch men mới thay . gian này anh hung đã cho trổ thêm cửa sổ nhìn ra đầu đốc

ánh sáng ùa vào , chiếc gường chị liên vẫn còn nguyên vẹn , tủ đứng gỗ mít bóng lên , cánh tủ lớp vecni mới hiện ra

chị liên , vẫn như ….đang chải tóc ..cúi đầu . gian buồng bên kia vẫn còn chiếc xe đạp phượng hoàng tôi chở chị liên trên con đường làng đêm trăng sáng dịu

buổi chiều

…bờ ao ..tĩnh lặng

Tôi đang mải mê nhớ về chị liên vịn vào cây vối ..cánh tay vươn nhẹ , ngả người . nét chì trên giấy vẽ . lờ mờ , khuôn mặt chập chờn …nhưng nụ cười của chị nãy giờ tôi không hình dung nó thế nào trên giấy vẽ

Tiếng chân nhè nhẹ . ở phía sau lưng ….

Xào xạc , như có ai đang nhìn tôi yên lặng . khoảng gáy nóng lên . tôi từ từ ngoảnh lại . phía sau bụi chuối . cái tiên , cái nhung đang tủm tỉm cười

Nụ cười tươi trẻ tinh khôi ..

Lặng ngắt chạy xuôi sống lưng khuôn mặt chị liên như gắn trên tấm thân cái nhung con anh hùng ….ôi đôi mắt , chân mày lá răm , con bé vẫn chưa tỉa đi . đậm nhạt . cong cong bờ mi con gái

Tôi đánh rơi cây viết chì than xuống nề khu vườn đấy lá

Hai đứa bước lên , cái nhung đăm đăm nhìn lên tờ giấy ..nét chì mờ ảo hiện ra khuôn mặt cô ruột ..nó mỉm môi cười

He …chú còn về đây vẽ lại …..thì còn tin tưởng . mà sao chú học kiến trúc mà vẽ cũng …

Cũng gì hả nhung

Cũng rất giỏi , búc ký họa đầy ấn tượng . cháu học vẽ từ năm 15 tuổi mà hôm nay mới thấy bức vẽ

Sao cháu

Rất có hồn

Mà sao cháu về đây thế

Cháu phải hỏi chú trước kia ..à chú về tham gia một dự án

Chú khỏi nói chau cũng biết , hôm trước cháu tháy chú trên vô tuyến rồi

Bố cháu bảo cháu về ngay xem có đúng không khi hồi sáng cháu nhận dược điện thoại của cái tiên …à mà nó không có nói gì đâu nhá

Cái tiên nãy giờ yên lặng ..giờ nó cười , nụ cười như đã lập chiến công . nó bước lên đài sen . bước xuống cầu ao khỏa nước , bắp chân trắng hồng , vài sợi long tơ , ánh lên nép vào bắp chân dài , tròn lẳn

Cái nhung bất ngờ yên lặng , bức vẽ gợi lên nỗi nhớ ngày xưa . bàn tay vò vò tau lá đột nhiên nhìn vào mắt tôi nó hỏi

Chú ..ngày xưa chú yêu lắm hả

Câu hỏi bất ngờ ..chết lặng tôi hai tay buông thõng mũi chân di trên nền đất khu vườn

Nhìn lên hai mắt con bé đỏ hoe

Bàn tay tôi bất chợt để nhẹ lên vai

Con bé rung lên hình như nó đang có điều gì , trong lòng lay động

Ngước lên nó đua tay lên quyệt nhẹ . khuôn mặt ửng hồng , mỉm cười nó bảo ..thôi ..

Thôi gì hả cháu ..à hả nhung

Chú muốn biết không ..đãi cháu với cái tiên …rôi khi nào ..

Nào sao

Thấy được thì cho biết …

Cả cười nụ cười hồn nhiên tươi trẻ bước lên đài sen , hai đứa líu lô truyên của con gái . thì thầm to nhỏ , hai đứa song song ngồi trên bậc cầu ao . vén quần . bốn chân khỏa nước ..

Bức tranh ….bất ngờ dòng máu trong tôi bừng lên , phập phồng từ dưới bắp chân , lan nhanh , sống lưng , hơi thở ….tôi lật nhanh trang giấy . mải mê trang giấy hiện ra nét vẽ bất ngờ .. bức tranh hai cô gái trinh nguyên bên cầu ao khỏa nước ………………………….
 
...nửa vai cái nhung ngiêng ngiêng hiện ra dưới lằn áo mỏng , đôi môi khép nhẹ , khuôn mặt thánh thiện , hồng hào sắc diện của tuổi dậy thì

Đây rồi nụ cười khuôn mặt chị liên , nét vẽ bật lên , cái tiên mơ màng như cung nữ đang bay trên đôi cánh thiên thần mỏng dính . cả hai ngọt ngào , tươi trẻ , mọng căng , bờ mông uốn lượn , mềm mại phất phơ trong gió như dải lụa đào . in xuống mặt ao , nước trong , long lanh , bên kia mảng bèo xanh rì cuối trời thu tháng tám , nắng vàng đỏ rực đáy ao trồi lên tiếng cá . đớp mồi .bì bõm mặt ao khuấy động pha nét hoang sơ ..

bật nhanh nét vẽ bay lên . đây rồi ….bức tranh thủy mặc

Tôi như cuống quýt , ào ào thật nhanh từng nét than chì , chỉ một phút thôi , cảm xúc bay đi khu vườn ông tiện sẽ bay vào trời xanh cao vợi

Hai đứa thì thầm nhỏ to . hình như đang bàn tính . cả hai đâu ngờ giây phút xuất thần ,bàn tay , nét chì cuông quýt , vùn vụt tuôn trào ..tim tôi đập nhanh ào ạt con đò năm xưa chị liên cùng tôi đang trôi theo dòng nước đạp

Tôi buông cây bút , ngồi bệt xuống đám lá khu vườn , hai tay vuốt lên bụm vào hai mắt như đang khua nhanh hang ngàn con đom đóm , nở ra trong khoảng tối

Cái nhung bước lên nhìn tôi yên lặng , ánh mắt căng lên đăm đăm nhìn vào bức vẽ .nó bật thốt lên .

Tiên ơi

Cả hai nhìn bức tranh chỉ trong mưới phút đã hiện ra trên trang giấy mỏng

cai nhung cúi người nhẹ xuống , bàn tay đặt nhẹ lên vai , nó hỏi

-chú có sao không

Tôi ngước mắt lên . không nói . nhìn xa , bên kia mái ngói căn nhà chị tiết từng mảng lá tre , phủ lên trắng xác .

Chú ..

Gì hả nhung

Bữa nào cháu phải thọ giáo chú mới được

Cái tiên thì bảo . cũng đẹp nhưng ..cái nhung cướp lời . mày có học vẽ đâu mà hiểu búc vẽ xuất thần hai đứa mình làm mẫu

Cười ..nó chìa tay ra . chú



Tiền , tiền người mẫu

Cái tiên hiểu ý . à đúng rồi khao đi . anh , à chú

Tôi gấp giá vẽ , cuốn giấy kí họa .

nào giờ hai đứa muốn chú …. khao gì

Cái tiên bảo lên thị trấn chơi ..

Tôi ừ . nhưng

Nhung cháu có xin bố đi chơi không thế

Cai nhung cầm máy . giọng nó reo vui . trao máy cho tôi . tiếng anh hùng trên xe ô tô vẫn đang chạy trên đường đi mua lợn . anh bảo ở đó đi ngày mai huac ngày mốt anh về

Buổi tối đầu tiên , tôi ngủ một mình trong căn nhà tĩnh lặng , vào ra . mộng mị , vì bia hay tại điều gì . trong kia căn buồng vẫn còn hình bóng chị liên . thao thức chập chờn , nhìn theo cánh dơi đang phần phật bay qua . bay lại

Con dơi mải miết , lao vào khoang cửa căn buồng , hình như đàn muỗi dẫn dụ cánh bay , im lặng nó thuát bay ra bầu trời khu vườn đâu đó vẫn có traí cây chín thơm mùi hương đậm

Cái điện thoại bỗng giật lên nhip rung xạch xè trên mặt chiếu

tôi mở

Anh . anh ngủ chưa

Cái tiên

Chưa , đang thao thức , cái nhung đâu rồi

Nó ngủ rồi , nó bảo uống có chai bia mà sao buồn ngủ

Thế giờ em ở đâu

Ngoài phòng khách , tối mờ

Thế em muốn hỏi gì

Tôi …đã lâu xa vào kiểu nhắn tin mà bấy lâu nay không hề có

Em muốn anh chỉ cho vài chữ ..

Chữ gì

I love…ngĩa là gì hihi

Thế hồi chiều em chả mặc cái áo có chữ đó trên ngực ..là gì

Hí hí ….biết .. nhưng thích hỏi

Em có bạn trai chưa

Chụa có

Nụ hôn đầu ?

Chưa biết

Nhấm nhẳng , cò cưa , ngập ngừng , kín đáo con bé trải lòng . nó bảo tại vì cả hai đang trong giai đoạn chờ báo điểm kì thi , căng thẳng . thả hồn bay bay một chút

Tôi hỏi ..cái nhung thi gì

Nó thi đồ họa mĩ thuật công ngiêp

Còn em ?

Tài chính

À . em có thích ngề đó không ?

Có . mà nếu anh tư vấn …biết đâu đổi ngề anh ạ

Anh thấy ..

Thấy gì ?

Gái quê , gái phố ?

Không biết cái đó tùy theo cảm nhận mỗi người . với anh . em xinh như bông hoa trong vườn đầu xuân …ngọt lịm

He he em không thích nịnh

Không ….đẹp thật mà …anh nhìn rất thích

Thế thì

Thì gì ?

Thì ..anh …

Vậy bữa nào mình đi dạo tiên nhé

Ok..anh hihi..em ngủ đây

…………………………………………………..+++…………………..

Anh hùng lái xe về mang theo mồi cùng chai rượu

Bữa rượu hàn huyên kỷ niệm tôi uống tật nhiều , bao nhiêu kỷ niệm tràn về , ánh mắt hơi rượu long lanh . trầm tư anh bảo ..giờ anh chỉ thiếu ..

Thiếu ..anh thiếu cái gì

À cái nhung sau này có ngề , có chữ

Chắc nó đậu đại học mà .

Nhưng nếu không co người dìu dắt , con gái …xa nhà dễ hư

Nhưng nó hiền dịu và có vẻ chin chắn anh ạ

Thôi …chú ngỉ đi giờ anh lái xe về , sáng mai anh đi miền trung lấy lợn

Cái nhung trước khi lên xe đi về cùng bố …nó đến gần bên tươi cười nó bảo …chú cứ ở đây vài bữa cháu về . tiếng xe xa dần …âm thanh khu vườn . đêm nay, chập chùng cánh rơi bay qua ngọn chuối

Tôi như say với khu vườn kỉ niệm . chay lên ..xếp bảo ..bản thảo chỉnh thêm vài nét bên A muốn phần này .. có nét kiến trúc phương đông

Nét cong mái đình , nét tô …đầu miễu thấm nhanh ..bên A không còn yêu cầu gì nữa , điện thoại hàng đêm cái tiên như độc chiếm …phân vân tôi hiểu cô bé muốn gì

Trăng muộn …phố làng ..tối thẫm lập lòe vài bóng đèn đêm . gianh giới gũa làng ..cánh đồng trải dài cô bé nhẹ nhàng ngồi lên phía sau ..tiếng xe dịu êm ..trải bánh …xe lăn trên con đường xưa đấy gió thổi

Đây rồi chị liên như vẫn cùng tôi …đạp xe phía trước , nhấn ga ..tôi như đuổi bắt chị lên ngã ba làng thượng ngày xưa ..hiệu may ngày xưa đóng cửa .cái tiên …tần ngần ,

sao anh dừng xe nơi này thế

quay đầu chiếc xe lướt trên cánh đồng quen thuộc …xa xa khu ruông chị tiết trồng rau ..ngày xưa ..bờ kênh nước chảy . chiếc xe dừng lại

im lặng

cô bé ngồi sau ngập ngừng không nói . xa xa ngọn tre , cây bàng cao …trăng đêm 19 hé ..vượt …sáng cả cánh đồng
tiên

gì anh ..cả hai chìm trong hồi hộp

góc kia ngày xưa tôi cùng chị liên dừng xe …cũng đêm trăng sáng

cánh đồng dập dìu ngọn lúa ..trĩu cong …đung đưa . làng tôi …vụ mùa . cánh đồng bao năm không gì thay đổi . hạt lúa , con người ..

chân chất , dịu dàng

tiên

anh ..bàn tay con bé đan vào , ngón tay bỗng như thừa thãi

hôm trước em bảo có ai , mang em lên mặt trăng dù em có rơi xuống ..

hì hì

tại em đùa í mà , nhưng có ai mang em bay lên đó đâu

thế giờ em có muốn bay lên nũa không , trăng lên rồi kìa

ừ nhỉ giờ mà được bay lên đó nhỉ

bàn tay tôi ngập ngừng . sát bên thân xe ..cái tiên ngồi thu mình lại . nửa sau . vạt lúa lào sào khua đập lay lay trong gió … đêm thu

nhẹ lắm bàn tay tôi nắm vào bàn tay con bé

ngón tay mềm như hơi cựa , ngày xưa gữa đồng tôi ..chị liên ..lỡ nhịp , câu nói tỏ tình

nhích nhẹ , nửa vai cái tiên dịu dàng sát vào hông tôi …ấm , dịu . hơi thở bùng lên ..30 tuổi đầu . 10 năm hôm nay tôi lại trào lên cảm xúc

tiên ..bàn tay vòng qua , yên xe ..nâng lên vịn nhẹ

anh tiến

khuôn mặt cô bé rất gần . bờ môi cong , mềm lấp lóe dưới trăng cúi xuống nhìn lên . phập phồng khuôn ngực vươn cao ngay tầm mắt . gió thu lướt qua , mảnh trăng hơi khuyết .. sáng trong . mây phủ ..cánh đồng chợt tối chìm dần đêm làng quê thanh tịnh

bàn tay bên hông trượt lên bờ vai dừng lại . thật ấm , thật mềm ngọt ngào , hương sữa hạt lúa ngậm đòng ..xuay nhẹ , khuôn mặt con bé thật gần …vút lên . òa nhanh chạm nhẹ đôi môi đỏ hồng .. hơi ngửa hé ra đón nhận

sấm xa , sập tối , rít lên . ép lại , thình thịch tiếng đâp con tim ,hơi thở .. ngẹn dần . bờ mi con bé khép dần ….

Bàn tay nhẹ nhàng lần ra trước bụng , hắn lên nhịp thở nâng lên hạ xuống liên hồi . bất ngờ nửa trước con bé rung lên . ép vào bụng tôi , bờ mu hơi xô giạt ngang ..bàn tay tôi lần ra bờ mông mềm mại ..vuốt lên khe hẹp . dưới đó chạy xuôi , lượn cong ,nếp quần ôm khít , . hấy nhẹ . cả phần phía trước phồng lên dữ dội …con c… ngủ yên hôm nay tỉnh giâc…

Ngón tay tôi len vào lưng quần . làn da mịn ….đám gai sần , xẹp , từng mảng ..ngật ngầy. nóng bỏng mu l…đè ép khúc cây , ngửa ra hớp nhanh làn gió , bờ môi cái tiên lại như chìm vào bầu sữa …

Sữa ngọt , sữa tình trào ra trong miệng . con gái làng tôi , thay đổi …vịn hai tay lên đôi má ,cái tiên lặng lẽ cúi đầu , tay tôi dịu dàng úp lên bở mu nóng hổi ………………………………….
 
Chạm tay …….năm đầu ngón tay ..nửa mu bàn tay.

Ai đó đã có thời gian suy ngĩ về bàn tay của mình , ai đó có bao giờ ngĩ về những lần bàn tay trong một ngày sờ vào , chạm vào những vật gì . điều đó xưa nay không ai tính được , nhưng cái chạm tay . luôn là ao ước , cái khát thèm của thế giới đàn ông ..nơi ấy , cái ấy …của thế giới đàn bà . chắc chắn không ai dễ gì quên được

Nó là khao khát nó là . biểu tượng

Đàn ông luôn muốn số lần ….

Trên hết còn là hai chữ phần con

ừ nhỉ sao người ta lai goi là con người …mà chữ con luôn đứng xếp hang đằng trước

giờ chữ con hiện ra rõ nhất , chữ con ủ kín bao năm yên ngỉ chỉ vì mối tình sâu đậm ngày xưa cùng với chị liên , quay quắt nhớ nhung khi chị chết đi vô tình bùng nổ một lần …..trên gường năm xưa …. chị tiết xa lắm ..đâu rồi

cái mà bao năm , chỉ là nhớ nhung …cũng la kỷ niệm

giờ nó hiện ra ngay dưới bàn tay , tê cứng , nóng bỏng ngọt ngào

cái tiến nhắm hờ

thì thào …

Anh

Phần mông cử động , hới nhướm , ưỡn nhẹ , ….hấy nhẹ mu lên . nửa người phía trên ngửa ra , phía sau . mím môi . điểm tì yên xe . cứng lại , hình như

Nơi ấy lần đầu bàn tay đàn ông chạm vào ..bàn tay yên lặng

Yên lặng

ừ , cả hai yên lặng ..trăng thanh , gió mát ..cánh đồng bát ngát rải dài ..mờ dần phía xa ..ngỏn núi dưới trăng bao năm cô đơn ..núi ông , núi bà đã có bao giờ gặp nhau một lần …để mà tình tự

Mảnh trăng phía trước treo len . chiếu rọi sáng cả cánh đồng . khoảng ngực sáng lên , ngưa ngửa , trăng reo .. đỉnh vú . trăng rơi xuống nước bờ mương . trăng lùa mái tóc cái tiên bay bay trong gió gữa đồng

Đây rồi , xa lắm dễ đến mười năm ..

hàng hiên căn nhà chị tiết bao năm nhớ lại bờ mu chị liên chỉ cái với tay vậy mà đằng đẵng nhiều đêm

Mãi ….mới chạm vào nơi ấy được

Anh …

Kì quá ai thấy ….chết

Cái tiên hơi cúi đầu nhìn xuống ..hình như e lệ

Cái cử chỉ nho nhỏ . và mãi vẫn không thay đổi của thế giới đàn bà

Ngón tay phía dưới vô tình chạy theo cử động , thì ra nãy giờ ….bàn tay úp nhẹ vào …cái nơi hơi gồ .. mềm mại như là doi cát nổi lên ở gữa dòng sông . nhíu nhẹ nửa người . cái tiên co nhẹ hai đùi . ..một phút ..hai phút lặng tờ

Bất ngờ cái tiên đưa tay nhanh ra , choàng lên vai tôi . môi gắn . nụ hôn nóng rẫy , chụp vào bờ môi tôi nãy giờ hơi cúi mình nhìn xuống

Thuở đời nhà ai …xưa nay

Có ai được dạy

Làm trai trong hoàn cảnh ấy . bàn tay phải hành động thế nào .

Xưa nay

Cái đích giấu kín ở mãi trong quần

Hai lớp ..mỏng dầy

Nhỏ to . che kín cái mu..cái l…con gái , đàn bà chỉ bằng cái úp bàn tay ..thế mà hành trình để yêu .. để đặt bàn tay lên đó luôn là ẩn số

Ngón tay tôi hình như tệ dại . cảm giác bừng lên . muốn chạm ..muốn sờ cái ấy một lần

Bàn tay hơi nhích ..ngón tay vuốt nhẹ lên trên

Ngoài quần ..nóng rẫy …cái tiên nhịp thở hên hển ..phả váo môi tôi

Phù phù như ….đang chu mồm thổi sáo

Thôi anh…..

Tiên …

Hình như nó ngượng

Hơi cúi ..khuôn mặt úp nhẹ vai tôi

Lên nữa

Đây rồi ..ngoài quần khoảng bụng phập phồng ..khe khẽ tiếng giun , tiếng dế hòa cùng tiếng của cái tiên …bật ra

Ư…ư ..lào khào thi thoảng …mơ hồ …đêm gữa đống sáng trăng ..gió lộng

Cái nếp …cạp quần gờ lên ..chiếc cúc .chắn ngang cồm cộm ngăn thành hai khoảng ..khoảng da tren bụng ..khoảng d ache kín bởi cái quần ngoài

Thịt …da

Phập phồng ….bụng thở , cái cúc hóp vào rồi lại trồi lên như ..như mời như gọi

con đò …đò đầy ..nặng lắm chở tình ..chở tôi , chị liên năm xưa … trôi theo dòng nước ..

Tiên …im lặng

Em ngai

Anh

Anh tiến

Em sợ lắm

Có gì đâu …anh nhớ ..mình đã nói truyện hằng đêm

Nhưng mà em còn đi học

ừ . anh

giằng co ..tâm thức

trong tôi nửa muốn rời ra

nhưng sao nơi ấy cái tiên nãy giờ không đưa tay .. ngăn lại một lần …thì ra

con gái sinh ra cũng bởi con trai …muốn chạm , muốn sờ , nhưng vẫn còn e ngại

hơi thở của tôi áo lên lần nữa ..khoảng trăng trên vú

sáng …sáng trong

..màu trắng rực lên , lấp lánh ..vú cô thôn nữ làng tôi ..đưa đưa , lắc nhẹ hai dải vải mềm ..phía trên cái cúc hững hờ . gỡ nhẹ , mở ra phía trong …chắc hồng hào nóng bỏng

tiên …anh …anh ….tiếng tôi hơi ngẹn

nhưng chỉ ….cái tiên lí nhí

ừ …….chỉ

chạm nhẹ , nhá
anh

rên lên lần nữa ,cái tiên hơi rủn nhẹ người ..ngòn tay lên vào , nâng …nâng nhẹ cái nếp ..cạp quần

trôi xuống ..bừn bựt ..làn da chuyển động . khoảng bụng cứng căng …xẹp xuống run run ..cái tiên ướn lên môi chạm hôn tôi ..lại một lần chìm vào mê đắm

đò trôi tĩnh lặng …xâm , lấn , nhẹ nhàng đè lên khoảng bụng phía bên trong …phập phồng , chạm vào ..quần con , vuốt qua …chìm xuống ..có ai đã trước đó vô tình ..đổ vào …ươn ướt . phía ngoài khoảng quần nho nhỏ , ôm lấy cái khe ..lạo xạo …đám cỏ chỉ mềm …đây rồi …khe ….cái tiên nhíu nhẹ khoảng đùi đẫy đà như đang xuan81 lại

thời gian hình như không đợi , tâm hồn bay bổng lâng lâng ..mắt tôi hoa lên ..như đang có đàn đom đóm chập trờn

sao thế ..không gian ..lặng đi …hình như có ai đang đạp xe ở phía xa xa …áo trắng chạy trên con đường ngày xưa …giống lắm

chị liên …như đang như bơi trên cánh đồng đầy trăng sáng tỏ

phút giây yên lặng ..co cổ ..cái tiên hơi ngượng . lần đầu được sờ ..được vuốt khe …..

bàn tay phía dưới nâng lên len vào .quần con ….chùm ….phất phơ …ló ra …vài sợi .chạy xuôi cái khe khít chặt ..như miệng con cua ..nhả bọt …xì ra ..ươn ướt hơi nhấy ..nước ..khe ….khe l…con gái

mười năm mới chạm ..một lần ..phút giây sung xướng ngẹn ngào ..mười năm lại chạm một lần ..con gái làng tôi ..giờ ..sao tôi bỗng như ngượng ngùng phần con …lấn mất phần người làm cho con bé ngớ ra

Anh ….

Sao….

Vì ngón tay nhũn ra không còn sinh khí ..giờ hững hờ chạm vào mu ….con bé

Gữa bao phan vân ..hình như cả hai chìm vào yên lặng

Điên thoại …..

Rung lên tạch ..xè …chuông đổ trong quần

A lô ….hi chú

Trố mắt con bé đứng nhìn

Mặt tôi đẫn đờ …xụi xuôi cảm giác khi cái nhung nó bảo ngày mai cháu về chú nhá …………………….
 
Nhũn ra , tan chảy ….cảm giác rã rượi trong người . tôi ..tôi đang là ai . tôi đang làm gì thế này …nó giống năm xưa

……………………………………………………………………………

Tháng 5 cả làng đang vào vụ gặt , con đướng nhỏ chạy său lưng nhà ông tiện , rơm mới gặt phủ đầy , hai bên hang rào bằng cây dâm bụt ..hoa nở đỏ rực , nụ hé . như những chiếc loa kèn ..nắng trưa gay gắt , trời xanh yên ắng .. thi thoảng chỉ vang lên vài tiếng ve sầu

Oe oe . bóp bóp ….kem mút ..kem mút . cái âm thanh vang dậy suốt từ khu cổng phía trên . lan xuống khu cổng nhà tôi . ..người bán khoảng tuổi đôi mươi , đội mũ cao bồi vừa chạy xe đạp vừa bóp quả bóng ..lâu lâu thổi toe toe , cái âm thanh vang động ấy lan từ làng trên xuông xóm dưới . lũ trẻ cuống cuồng xin tiền cha mẹ . tôi cũng chạy ra . ba que kem . túng tấy , đi về . vừa cắn vừa xuýt , vừa xoa ..ôi cái lạnh thấm vào đầu lưỡi .

tôi bỏ mấy que kem vào cái bát . chạy sang chị liên tìm kiếm chị cùng ăn . không thấy chị tôi chạy trở về . bỏ cái bát xuống bờ thềm lao vào nhà tắm . nước mát . tôi bỗng nhiên quên tiệt . que kem bỏ lại ngoài sân . một lát sau ra . ánh nắng chiếu vào que kem chỉ là đám nước . vàng vàng nổi lên vài váng sữa loàng loàng

mặt tôi nhũn chảy ..cảm giác như mình vừa đánh mất cái gì ……..

giờ đây yên lặng trong nhà …tôi đang tự hỏi , tôi đã làm gì ..cả buổi tối nay trên đồng , cùng cái tiên .. đêm trăng của làng quê .. giờ tâm hồn rã rượi

hồi nãy trước khi ra về cái tiên yên lặng .. khi xuống đầu cổng . nó bỗng mỉm cười cấu mạnh mạng xườn . đău . dấu móng tay còn in hình như đục móng , nó quay đấu lại dư dứ bàn tay . giờ tôi yên lặng trong lòng . tôi bỗng như người có lỗi , khi nhìn vào kỷ niệm . cái cảm giác cứ bần thần , nhưng không kém phần day dứt .. sốt ruột như đang chờ đợi điều gì

tại sao tôi lại .. khi đang vẫn còn nhớ tới chị liên . tiếng chuông điện toại cắt ngang , toi lẹ làng cầm máy

a lô . chú ngủ chưa

à nhung đấy hà . sao giơ này còn thức

hi hi .. chú vẫn thức đấy thôi

ừ chú cũng chuẩn bị đi ngủ nhưng sao . mắt chưa buồn ngủ

- thì tại chú ngĩ nhiều . hay là

hay là cái gì

- cái đó chú phải hỏi mình chứ , ….ngi lắm đó

ngi gì hả cháu

- tại mấy hôm nay cháu thấy điện thoại của chú và cái tiên đều bận cùng một lúc . cháu hỏi nó bảo bạn nó điện … vậy chú thì ai thế
- tôi như muốn khụy cả hai chân xuống . con bé đã bắt đúng tim đen chả lẽ nó có giác quan …thứ 6 trong người

không …à chú cũng có việc phải trao đổi mà

- thôi cháu chả nói nữa .. kẻo …mà giờ chú sắp ngủ chưa

chưa đâu . chú còn sửa lại bản vẽ chút nữa .mấy ngày sau còn về giao cho …

- chú …

- chau hỏi nha

- chú có gì bí mật không

không có gì cả …

- vậy giờ chú muốn chau chứng minh không . ..

muốn

- giờ chú vào đầu gường cháu .. nhìn lên cái đinh móc mùng phía trong . có hai cái chìa khóa , chau treo ở đó . rồi cánh tủ bên trái . phía trong có ngăn nũa … mở ra . cô tiết trước khi đi gửi lại .. cái bao thư dán kín ….chú xem cô gửi lại cái gì ..ngày mai chau về ..kể cho chau nge chú nhá
Tiếng máy cắt ngang cái rụp ..âm thanh tĩnh lặng . tôi thấy rờn rợn trong người . nhịp tim thình thịch . cảm giác như vây bủa đâu đây …chả lẽ

Tôi đứng lên nhanh …. Vàng ánh loại bao thư bưu điên thường dùng để chuyển phát nhanh , nằng nặng , hơi dấy ….mở ra

Đây chiếc gương con mằu vàng mạ đồng ,, hai gọng như vẫn còn thơm mùi người sử dụng . phía sau mặt gương vẫn còn thật rõ ..tấm hình chị liên cũng tôi đã chụp chợ chĩnh năm xưa

Cuốn sổ tí hon …phần đầu chị liên gi vài dòng về những gì của đàn bà con gái

Tờ giấy phía ngoài chị tiết gi vài dòng vội vã .

.( tiến . chị giữ mãi mấy năm , cũng không dám cho chú hùng và ông tiện biết vì nếu biết chú hùng đã đốt đi rồi , giờ chị đã đi xa , nói thật ngày xưa hai đứa yêu nhau chị đều biết cả . chị để lại …giờ nó là kỷ niêm . nếu em thấy không cần tiết thì dốt rồi bỏ hết xuống ao . cho vong linh cái liên nhận lại … )

Tôi ngã ngồi hai mông trở xuống ..nền gạch men lạnh toát rưới chân …mồ hôi trên trán đổ ra .. run run nước mắt tôi chảy dài trên sống mũi …

sụt….suỵt .. tôi lần ra mép gường chị liên ngồi xuống bật lên ngọn điện , cái nhung vẫn hay dọc sách khi nằm .. hang chữ mờ mờ .nét đậm hiện ra . từng trang giấy nhỏ ….vẫn còn tâm trang của chị sau cái đêm cùng tôi đốt lửa .. ngút ngàn đám cháy gữa đồng .. và còn đây nữa .. nỗi thất vọng trong lòng khi đã yêu ..và bao băn khuan trăn trở . chị như day dứt ngĩ về cái cảnh . nếu mà chị lấy anh trung ..phần tôi chị không giữ được trong lòng …chị yêu . một người ít tuổi lệ làng xưa nay không là như vậy

tôi như yên lặng mím môi nhìn lên anh chị phía trên ..đốt lên nén nhang ..tôi bảo chị em xin ….10 năm giờ em giữ làm kỷ niệm

cả đêm tôi như trong người khó ở .. ngày mai đối diện với cả cái nhung ..tôi không muốn xa không gian yên lặng của khu vườn ..tôi không muốn xa gia đình của chị …………………………………………………………………………

nắng lên .. trời thu đã vào se lạnh … mát dịu . vườn cây khu vườn ông tiện vẫn xanh . khu vườn của tôi , cũng là hương hỏa của làng .. dù có đi dâu , đất làng vẫn là nơi chốn thiêng liêng . với tôi còn là mối tình không thành và đau buồn đến đêm qua tôi mới có phần trút bỏ

gần trưa cái nhung chạy xe trở về , áo quần sặc sỡ . nó bảo mẹ cháu nói để chú kiên lái xe đưa cháu về đây . hôm nay bố cháu vào tận miền đông à … đồng nai lây hang chú ạ

ríu rít ..xinh tươi con bé lôi tôi vào cảm giác .. cảm giác người thầy bên bức vẽ hôm xưa ..sát bên con bé vô tình . trẻ trung . khủy tay tì vào cánh tay tôi …mềm mại ..tôi như nhớ lại , cánh tay con gái .. tay của chị liên mùa thị.

buổi trưa nó giở gói xôi . cơm nếp , thịt gà . nó bảo mẹ đã cho vào lò hấp giờ chú cháu mình ăn .. không gian khu vườn hình như dừng lại bên thềm ..lung linh mặt ao gió lao xao ..lăn tăn bóng cá

tiếng nước chảy xì xòe bên trong nhà tắm … trong ấy ..cái bồn tôi đã ngâm mình . giờ chỉ còn ánh điện hắt ra ….bay bay làn hơi nước nóng tỏa ra khi chiếu qua ánh đèn .. xe lạnh cuối thu đêm . khu vườn lại trở về tĩnh lặng

tôi ngồi yên , bờ thềm . ngoài sân .. khoảng tối , loang lổ bóng cây .. tỏa xuống mặt sân . cái nhung từ trong nhà tắm trở ra , lấp lánh dáng hình .. bắp đùi .. trắng hồng lướt qua khoảng sáng . ngọn đèn tắt từ nhà trong ra ..lành lạnh

lát sau nó ngồi bậc thềm phía sau yên lặng …..

tôi cũng lặng thinh .. trong người vấn vương kỷ kỷ niệm năm xưa …

chú

- gì hả nhung

ngày xưa chú yêu cô liên lắm hả

im lặng


không gian tĩnh lặng

- sao cháu hỏi vậy

bức vẽ …chau đọc được ngôn ngữ . bức tranh

- có sao không cháu

không sao cả .. cháu chỉ thấy tự hào … vì dù sao cô cháu vẫn có mối tình rất đẹp

- cháu ngĩ vậy thật à

thật chứ chú …tại vì .. giờ …bây giờ khác quá ..chúng cháu không tìm thấy ngôn ngữ của tình yêu …

- cháu yêu chưa

trong lớp` của cháu giờ chỉ đếm được trên đầu ngón tay thôi chú ạ

- đếm cái gì

hì hì ..yêu hay chưa yêu ý chú

- vậy cháu thuộc phe nào ?

phe thiểu số

- vậy là chưa

thì cứ cho là như vậy

chú

- …..

Giờ chú thế nào

- Thì vẫn vậy .. vẫn mải miết làm việc , mải miết vô tư


Chú mà vô tư í à

Tự nhiên hình như mỏi gối con bé duỗi chân bàn chân trắng hồng . thon thon bàn chân con gái đang vào mùa thị chín ………..
 
Ai đó đã có lần nào nhớ lại vào tuổi mười lăm mười sáu . xốn sang cảm giác nhìn vào hai đùi con gái thế nào . với tôi là cả một ký ức ngày xưa …giờ đây

Bên tôi gần lắm con bé vô tình bắp chân trắng hồng đưa ra trước mặt ..

Ngọn đèn tuýp trong nhà hắt ra quyét lên mảng chân con gái trắng hồng . thon thả tự nhiên … cái chân rung rung .. hình như con bé đang có gì tâm đắc lắm

- Chú . sao chú im lặng thế

À chú có gì đâu

- thế bí mật của chú ….thế nào

ừ . thì . .. mà …là

- chú này

nhoi nhói bên hông ..lại cái nhéo ngay mạng xườn ….chắc lại có mong tay con bé hắn lên làn da thịt

- thôi chú .. không nói cũng được .. cháu ra nhà cái tiên đây

khoảng hơn 9h con bé gọi về nó bảo cho chú ngủ một mình….đáng ghét

tôi cứ như trôi trong yên lặng .. lần mò .. tỉ mỉ cọ quyẹt bức tranh .. đêm đã dần trôi ..phân vân như đứng gữa ngã ba đường . đường về trên ấy phố xa … đường ra quan cơm nhà cái tiên …mơ màng lào xào tiếng gió khu vườn chìm dần trong ,, mộng mị

buổi sáng sau một đêm tĩnh lặng . tôi vác con dao sang khu vườn nhà chị tiết . dấu chân ngày xưa vướng đám cỏ dầy .. góc sân đầy rêu , ngọn tre xà xuống …lá rơi .. vương vãi

con dao như là từng lát cắt ..phập phập… cắt ngang mặt sân cành lá đổ dài . khoảng sáng mặt sân , ánh nắng chiếu lên .. cửa mở , căn nhà âm u cô lạnh ..bao năm ..hàng hiên như vẫn còn chờ đợi . hướng kia trăng sáng giờ đang bừng lên tia nắng mặt trời .. lá rơi buổi sáng thật trong ..không gian căn nhà khu vườn chị tiết .. giờ cô tịch thế. nhớ buổi ngày xưa bên này chị tiết khua thùng , đánh rơi con dao xuống mặt sân buổi tối …lanh canh tiếng kêu , con dao chạm xuống mặt sân

tôi bước trở ra cắt đi những tằu lá chuối lòa xoa , vơ cào ..mặt sân khu vườn như mỉm cười khi có bàn tay đứa em ngày xưa .. vẫn thường qua lại

nãy giở mải vùi đầu vào kỷ niệm .. cào quét đám lá đang phủ kín cả mặt sân ..khuôn mặt lấm lem …bụi cây ,,bụi phấn lá non vương đấy trên má …dịu dàng…

cái ngung đứng nhìn ..góc sân ..bước đi rón rén .. đúng rồi ..chắc con bé định làm cho chú giật mình

- ù ..òa ..hihi. nhe răng , con bé ôm bụng cười ngặt ngẽo

- chú mặt chú đầy phấn lá chuối non ..hihi có cả con nhện vàng đây này

nó chỉ ….con bé thật gần .. thôi cơm sáng đây chú ăn đi kẻo đói

nó vơ tằu lá ngồi xuống bậc thềm .. đôi mông nảy nở ngồi đúng kiều ngồi dựa cột ngày xưa ,…đêm trăng sáng tỏ .. chị liên cũng ửng hồng hôm nay cô bé cháu cô đang .. ngồi vào nơi bóng hình kỷ niệm

phập phồng hơi thở .. tôi thủng thẳng nhai nuốt ..cái bánh cuốn mỡ hành ..

- chú . áo bẩn hết rồi lát về chau giặt cho

thôi để chú tự giặt cũng được ..bao năm qua chú tự lập . có ai giặt cho đâu .. nhưng mà

- mà gì chú

hôm nay cháu giặt nha

……………………………………………………………………………..

Buôi trưa cái nhung vừa nấu cơm , vừa hát .. cảm giác con bé rất vui . lát sau cái tiên chạy xe trở vào .. cái nhung liếc mắt ánh nhìn tôi như có bề đe dọa …con bé không rời tôi nửa bước . hình như nó đang ngi vấn điều gì ..chấm chẳng cảm giác như đang ở gữa mặt trăng …bên kia chói chang ánh nắng mặt trời . chiếu rọi . ở gữa xuay vòng , trái đất , mặt trăng , mặt trời ..ba hành tinh ….quay vòng vô vọng

-Chú ….ăn com nha

……………………………………………………………………….

Buổi tối …..chỉ còn vài ngày .. tôi rời khu vườn kỷ niệm …không gian cổ tích bay mất đâu rồi .. anh hùng trở về … một lát lại đánh xe đi . bỏ lai bao gạo ,,.. bao rau ..anh bảo cho chú cháu mày ăn cả tháng

Cái tiên tắm xong …lên nhà nó bảo ..

- chú .. chau mươn máy chút truy cập điểm thi . tôi bước trở ra bước chân lang thang . vô tình bước lên mặt sân ngôi nhà chị tiết vẫn đang cô tịch lặng thầm …

ánh trăng chiếu ngiêng ,, mặt sân đêm nay ..hình như vẫn vang nhịp chân ngày xưa tôi cùng chị liên rồng rắn …đám trẻ hang xóm ồn ào ……chập chờn nơi góc trải chiếu ngày xưa ….

Bỗng đâu ánh đèn pin le lói ..bước chân chạy nhanh .. băng qua khoảng tống khu vườn ….

Hét lên …con bé hét lên

- chú …chú tiến …chắu đậu rồi …………………..

lao lên mặt sân …. Nhào tới

tôi đứng bật lên …đỏ hồng khuôn mặt con bé rất gần ….vô tình bàn tay phía trước chì ra … nhào tới .. con bé …quay vòng … dưới trăng ….đêm mặt sân lấp lánh

khuôn ngực phút giây tì sát .. hơi thở nhịp tim con bé rất gần .. trống ngực tôi lập tức khua nhanh ..

thả xuống … đi đi về chú xem cái …

con bé hình như phụng phịu .. chú sao sao chú không chúc mừng

tôi à …rất gần … nâng nhẹ cằm lên … chúc mừng cháu ……đậu …..


- đậu gì

à đậu …sinh viên ….và thành người lớn

tôi băng ra bờ hè bước chân gần như vội vã …phía sau yên lặng ngoảnh lại

chú … sợ rắn lắm

vậy ….tôi .hơi khòm lưng xuống

con bé nhảy tót lên lưng ..bàn tay đỡ ngang ….mềm lắm bờ mông ….cảm giác lan vào cổ tay êm dịu .đôi chân run run ….bước chân dò dẫm . cành tre vươn ra sát mép bờ ao ,

á á

chịu lại cẳng chân vướng vào . giọt máu rỉ ra …đo đỏ

tôi lấy chai thuốc quệt lên .. giọt ôxi già rơi xuống . ngước lên khuôn mặt con bé ửng hồng …bắp chân tròn lẳn lượn cong ….bắp chân con gái vô tình bàn tay sờ vào ……..cảm nhận

tôi dẹp bong băng .. ngồi gần yên lặng … rê rê ngón tay ..con trỏ hiện ra dòng chữa …..điểm ..tên và số báo danh

bia .. bia tôi chay ra tủ lạnh còn vài lon bia ..cái nhung nướng mực ..khoanh chân .. hai ba ….zô …hai chú cháu cười …..nụ cười ..không sao tả được

ánh mắt long lanh .. ửng lên màu da cà chua chin …tim đập thì thùng …con bé ngả ngiêng ……

dìu nó vào gường …..nửa thân mát dịu , dưa sát vào tôi …..cái nhung hơi buông ….mỉm cười ….kéo ngiêng …………………………………

mép gường …………..
 
Mép gường ….thật ra quê tôi gọi là cái yếm gường ngủ

Gường ngủ …cai đồ vật bình dị hình như có từ thời tiền sử ..cái mà người ta nằm lên sau mỗi ngày lao động ….ngỉ ngơi . nó chỉ có ngĩa như vậy . nhưng nhưng gì người ta đặt lên đó mới là điều đáng nói

Cái gường trong buồng chị liên đóng bằng gỗ thị .. hai yếm dầy , chắc . nhắm mắt tôi có thể tả .. có thể hình dung kiểu dáng của nó thế nào … cái gường những ngày qua mỗi khi tôi nhìn nó chỉ là cái mặt phẳng với chiếc mùng tuyn trắng đã dươc vén lên .. có chăng mơ màng thì trong đầu hiện ra .. những gì của ngày xưa đã , diễn ra trên đó

Đêm qua .. cái nhung ngủ ở trong buồng . tôi vẫn mải miết với công việc của mình , chỉnh sửa những bản vẽ mà xếp tôi yêu cầu thực hiện …kì cạch . tẩy cọ , những nét chì mờ .. sửa trên đồ họa máy tính , những mảng mằu .. tô điểm cho cái mấu nhô ra ..lọ mọ ….mắt mờ tôi ngồi xuống ghế ..lău mắt ngước nhìn đồng hồ đã 1h đêm …vô tình ánh mắt chiếu đến cửa buồng ..hồi tối cái nhung đã đóng và trước khi đi ngủ nó bước trở ra

Đi ngang chỗ tôi nó hỏi . chú đói bụng không

- tôi bảo không đâu ..chú không ăn tối . sợ

sợ gì chú

- à lên cân lắm

con bé bước lại gần bàn thờ lấy nải chuối tiêu . mà ông thực đã đặt lên đó cúng từ mấy hôm trước .. chuối tiêu , nải đầu . chín đã ba ngày lớp vỏ lấm tấm như trứng quốc .. thấm đẫm mùi hương trầm … thơm dậy cả lỗ mũi

tôi cũng bóc ăn . cái nhung ăn liền mấy trái . nó mang đám vỏ ra ngoài đánh răng , xúc miệng đi vào . đến gần bên tôi ngồi xuống xem bản vẽ . lát sau con bé cứ dăn dở hai mộng . tôi cười .nó đấm vào lưng rồi bảo

- cháu đang no gần chết đây này

hì hì . tôi cười ghẹo lại ..thì vô gường nằm úp bụng xuống ..lấy hòn đá đè lên lưng ..dăn dở ..cho nó nát hết chuối ra

nó lại cấu váo mạng xườn tôi …cười hihi …có mà có hòn đá chú ý …

tôi không hiểu con bé nói câu đó có ngĩa là gì …tôi lại mải miết trên bản vẽ

lát sau con bé đi vào

giờ đã gần 1h
..
day day hai tay lên hốc mắt ..tia nhìn chiếu thẳng vào cánh cửa buồng …mằu hồng đèn ngủ hắt ra …vô tình bước chân tôi chợt đến mép cửa buồng vì hồi nãy con bé kêu tức bụng .. thật ra tôi cũng ngĩ .. không biết con bé đã ngủ hay chưa

khe cửa hé ngiêng .. cái góc hẹp bên cạnh bản lề đường sáng mỏng manh ..hồng hồng như sợi chỉ

tôi như bật ngửa ..bờ mông nảy nở ..cong cong ..ôm hờ hững mép vải ..cái đầm trắng tinh khôi …bước chân tôi bước vội trở ra ..thì ra con bé nãy giờ ..đi ngủ đã thay cái đầm vì hồi nãy nó còn mặc quần ngắn bước ra

à ..tại chuối ..tai no ..nên có thể thun quần chặt ..à tức bụng ……cái nhìn vô tình bất chợt . chông chênh trong da .. tôi bước ra sân . lẩm nhâm mơ hồ bỗng trong bụng bật ra câu ca dao từ tít tịt thuở nào

………………ước gì rau diếp làm đình

…………gỗ lim làm gém , thì mình lấy ta

………………ước gì trạch đẻ ngọn đa

………..sáo đẻ dưới nước thì ta lấy mình

Mấy câu ca dao cứ theo tôi vào trong giấc ngủ … và tự dặn lòng mình rằng ..chỉ có cái điều gì ngược đời xảy ra được thì tôi mới có cơ hội ..mới có một hoàn cảnh ….mới có cái nhung ..vì tôi và nó chỉ là tình chú cháu , trên hết là sự đồng cảm ..vì cái tình ngày xưa của tôi với gia đình và với chị liên ..nhưng cũng lạ

Con bé bên ngoài thì tỏ ra vô tình ..vô tư khi tìm hiểu về câu truyện của ngày xưa ..còn ánh mắt thì lạ lắm ..ánh mắt đôi khi trìu mến ..ánh mắt rực lên ..khi tôi nói chuyện với cái tiên ..cả đêm hôm qua ..tôi đã bần thần ..

và hôm nay … cùng vì vui chung với con bé vì sự vô tư ..vì sự mừng vui con bé bước vào đại học

Giờ …

Nó hơi lả …mềm . nửa thân trên chéo ngiêng hơi trì xuống ..nửa nách nó dựa vào vai tôi …

Mép gường …lại cái mép gường …cái mép gường năm xưa ..cũng cái mép gường này bất ngờ tôi đã nói câu ( nhưng mà em yêu chị )

Giờ nó khó xảy ra điều đó .. nhưng cảm giác rất gần .. cũng thân thể mềm mại ấy ..khuôn mặt như tạc ..làn da con bé còn trắng hơn xưa . tôi đặt nhẹ nửa mông con bé xuống mép gường

Ngả dần nủa người ..nó như cảm nhận ..từ từ co cổ chân lên ..tôi nắm nhẹ cổ chân …đẩy vào …

tôi mỉm cười ..hơi cúi

Trời có hai on bia mà say thế …thế này có mà mai mốt tụi sinh viên nó chuốc cho thì chết

Lim dim hai mắt ..mùi mực thơm nồng ..mái tóc con bé lòa xòa xõa ra mặt chiếu

- tôi bảo ..nằm ngỉ một lát tí nữa chú lấy nước cho mà đánh răng

con bé sực nhớ ra nó bảo .. chú ..dìu cháu ra nhà tắm

không biết nó đã say đên mức nào . nhưng ngồi lên mép gường nó gọi

.. chú

tôi đang đứng quay lưng . cố dấu đi ánh nhìn thẳng vào con bé ..

nó lại kêu …chú .. sát vào đây

tôi lụi lại . nó từ từ vươn tới đưa tay lên vai tôi . tay trái tôi lại đặt ngang mông .. tay phải nắm nhẹ bên đùi ..im lặng tôi cõng con bé ra nhà tắm

nó đứng .. nhưng hình như không vững ..bàn tay cứ vịn vào mép labô . tôi vòng ra sau với chai kem .. quyet nhẹ miếng kem chìa tay ra trước . khủy tay trái con bé vịn lên mép la bô ..tay phải lùa kem . nhưng hình như nửa người con bé cứ xịu xuống dần .. tôi ngại ngùng đưa hai bàn tay vào nách nó ..giữ cho bàn tay ..cây kem dánh răng …bọt kem khỏi chải ra bên mép

ánh điện phía trên rọi xuống ..cánh tay con bé mũm mĩm ..trắng ngần ..mềm mại ,lất phất vài sợi long tơ ,phập phồng hơi thở ở dưới bàn tay . ấm lắm nách con gái .. mái tóc thoang thoảng hương thơm ..chập chờn mùi bia .

.với tôi bốn lon ..thì vẫn chưa say ..nhưng hình như cơn say dồn nén nó còn khủng khiếp hơn đến chục lần ..vì đôi lúc con bé hơi cúi xuống để ngụm nước xúc miệng ….thì cái mông mềm mại , thơm dịu của nó lại cọ cọ vào cái phần trước bụng của tôi

nơi ấy nãy giờ ngủ yên ..vì cái tai nạn này …chả có ngĩ gì ..nhưng ai đã làm người …ai cũng có phần CON thì bây giờ mới hiểu

chú ..

con bé ngoẹo đầu ngước nhìn trở lại ..hơi thở , mùi kem . hang răng trắng bóng, khuôn mặt ửng hồng ..hình như hang ngàn tia máu đang hội tụ trên gò má ánh lên .. ửng lên vì bia ..

ánh mắt con bé long lanh như mắt con chích chòe có lửa . đang vào mùa động dục

chú ..

--gì hả nhung

Chu ra đi …cháu …..

Ôi cái sự đời …ôi cái sự bia ….ôi những ai uống bia mới hiểu ..con bé đang cần gặp giám đốc công ty thoát nước …

ừ ..tôi buông tay ra khởi nách

ạch ….

Cả mông con bé ạch xuống mặt nền

Chống tay ra sau nửa thân phía trên con bé bất ngờ ngả ngay vào cai …cần tăng dân số

Nói thật nãy giờ nó cứng ..nãy giờ tôi phải hơi khòm

Chết ..say quá thế này …tại chú ….

Không có sao dâu ..con bé mỉm cười …

Giở chú ngồi sau ngoảnh mặt đi

Tôi hiểu . hai tay vẫn lùa vào nách

Sột soat….tôi ngoảnh cổ ra sau

Chuyển động hai nách con bé chuyển động ..lùng nhùng ..hơi nhớm phần mộng ..lục sục …tôi đang hình dung con bé kéo …quần tụt

Re …. Re ……xè xè……xịt xịt ..nồng lên mùi bia

Cái âm thanh ..khoan nhặt ..chậm ..nhanh …cái âm thanh kéo dài

Ôi bia …bia đang chảy ….ra từ …khoảng tối rất gần

Bia …mùi bia dậy lên thơm nừng ..cái nhà máy bia ..đang vỡ ra …nhanh ..chậm

Cái tiếng re re ..xì xòa của hơn mười năm trước . cũng vào buổi tối bên gốc mận .ngoài sân .sàn nước góc bể .. trước giờ chị liên kêu sang , đi ngủ mướn …trông nhà

Giờ …chẳng ai mướn ngủ ….vô tình

Đẩy đưa

Chú ….

Cho cháu gáo nước

Tôi sực tỉnh ra …cảm nhận tình huống lúc này

Tay trái không rời khoảng nách ..tay phải với lên la bô ..mở vòi

Đưa xuống . gáo nước

Ánh nhìn ..bất ngờ khoảng vú hơi bị dồn lên …trắng hồng

Thật là ..thà có chết đi tôi cũng không quên được

Dưới cái khoảng tối lại xì xoạp tiếng nước con bé hắt vào …..không nhìn tôi cũng hình dung .. nơi ấy há ra ..đớp lấy mảng nước tạt vào

Tôi với cái khăn …con bé lúi cúi lùa tay vào khoảng tối

Tôi ưỡn ra sau .. bất ngở chỏm mông sáng lóa …bàn tay con bé ..cái khăn gụi mãi ra sau ..kéo quần .. xuay người …hạ lưng

Phần mông …mềm mại .. nhưng cổ tay tôi ướt ..vì cái mông con bé nạy rơi xuống nền nhà tắm

Ngả người …

Con bé co chân

Tôi bảo

Nhung có thay đồ ra không …ướt hết mông rồi

Chú …lấy cháu cái đầm

Mềm nhũn cái đầm ..tôi nhẹ đưa vào …

Con bé co chân …………………………………
 
Tâm trang tôi khi đó cũng đang rất phân vân hồi hộp . vì khi con bé nói

- chú lấy cháu cái đầm . thì mắt nó hơi hi hí . nửa như muốn nhắm

giở nó co nhẹ cổ chân bên trái , phía ngoài . tay trái hơi đưa chéo lên . cái thế hơi co của cổ chân , tạo cho khoảng đùi và bàn chân chống lên như hình chữ a . cái điểm thắt nối gữa đùi và mông lộ ra cái mảng ươn ướt do con bé nãy đã bệt đít xuông nền nhà tắm . cái lưng quần thun kéo vội . đã lệch một khoảng so với cạp quần lộ ra đường viền màu trắng phía trong

tôi hơi cúi người đưa tay vào ..bàn tay con bé đu đưa chạm nhẹ . nó cầm cái đầm bị hụt . tôi không muốn thả rơi xuống gường . nên khi chạm vào nắm lấy con bé kéo nhanh . làm tôi suýt đổ nửa phần người phía trên chạm váo bụng nó

xỉn bia , xỉn rượu …hay con bé vô tình ..tôi đoán con bé làm nũng nhiều hơn . cái cảm giác muốn làm nũng người lớn …mỗi khi ngái ngủ

nhưng cái thân thể của nó thì không còn như đứa trẻ còn thơ bé ..dù cố ngĩ ra

chỉ là con bé …nhưng nó cũng làm lay động phần CON

chú …chú ra ngoài nha

con bé không nói gì

tôi hiểu chắc con bé đồng ý . lặng lặng ra ngoài . vỏ bia . mực nướng .. gian nhà nồng nồng mùi bia …trên mặt bàn còn vương hòn đá chưa tan . nước thấm từ cái ca ra loang lổ

dọn song ..tôi bước ra nhà tắm …khoảng sân tĩnh lặng ..trăng lên ..trời khuya , trăng treo lơ lửng trên đỉnh ngọn cây đào ..mặt sân mặt đất khu vườn thấm đẫm ánh trăng ..khung cảnh nên thơ . hơi bia , hơi rượu trong người chông chênh ..tạo lên cảm giác khu vườn như ngàn nốt nhạc đang tự rung lên như trong bộ phim hoạt hình

tôi .tôi đang say bia , hay đang say tình , khu vườn nhà ông tiên

bước chân , tâm trạng mênh mang đi ra nhà tắm ..chỉ vài bước chân nhưng cái say , cái xướng bừng bừng …
đây …cái nên nhà tắm đây rồi …ngỡ ngàng màu trắng ghạch men ..ngỡ ngàng mùi bia …nồng nồng ..khai khai ..cái nhà máy bia con bé hồi nãy vỡ ra , trên nền nhà tắm

bờ mông trăng trắng …khoảng ngực dịu hiền .. tinh khôi màu trắng vẹn nguyên . tinh khôi trái thị năm xưa nay chớm vào mùa chin rộ

tiếng nước chảy kéo tôi về thực tại …nhanh chân tôi bước ra khỏi khoảng sáng …hơi nước bay bay ..lặng lẽ căn nhà …cảm giác bật cười cái cảnh trên đời cổ ngiêng ..hai tay giữ nách …tiếng re tiếng rít vang lên khi chạm vào nền nhà tắm

tạch ….tôi lùi lại mép gường …cũng định co cổ chân lên . nhưng khoảng sáng trong buồng hiện ra ..chết con bé không biết thế nào . bàn chân êm nhẹ rôi định vào tắt đi ngọn đèn còn sáng

ngại ngùng ….nhỡ con bé còn thức hiểu lầm …

hé ngiêng nửa đầu

ôi …………………..

khung cảnh như bức tranh nuy của họa sỹ demban

nửa chân hơi co . mép của cái đầm hình như xô lệch …nửa mông trắng hồng ..khe đít chạy xuôi ..ló ra ..nơi kia hơi tối ..trong ánh điện sáng rọi vào ..bờ mông

run chân …hồi hộp …dù chẳng có cảm giác tối đen

tất cả lộ ra ..nủa kín úp ngiêng ..nửa hở …hớ hênh như trêu người quân tử

cái quần con , quần dài cuối gường …cuộn tròn cẩu thả ..con bé kéo vội ..ném xuống cuối gường …chỉ vài bước chân …ngiêng cổ nhìn vào …có lẽ cái tò mò của đám đàn ông …tối sáng ..sẽ bày ra hết cả …

tôi ra nhà ngoài lấy cái chăn trên mặt gường ông tiện …bước vào nhẹ nhàng đắp lên ….con bé hơi cựa thân mình ..ấm êm cái mền ..trùm lên mảng đùi trắng hồng ….thơm dịu con bé nằm im

buổi sáng con bé hình như dậy sớm …tôi cũng nằm ườn lăn trở mãi trên gường ..ngĩ về khoảng tối đêm qua .. ngĩ về phần con , phần người . hồi đêm thổn thức trong lòng …

tám giờ …mặt tươi như hoa con bé bảo chú …cháu về trên phố nhé

ừ …về cho bố mẹ cháu vui ..à mà báo tin chưa ….

- rồi

mẹ nói thế nào

- mẹ bảo về ngay …chiều mai bố cháu sẽ về …chắc làm vài mâm cúng tổ tiên chú ạ

tôi cười …nụ cười chỉ có tôi mới hiểu …

con bé lặng thinh …hình như nó muốn nói gì

chú …

gì thế nhung

chú ở lại tới hôm nào

chắc vài bữa nữa ..chú cũng làm sắp xong . phần phối cảnh khu nhà rồi ..

- thế ở mình chú có buồn không

cũng …không biết nữa

này từ nay đến hôm nhập học còn bao nhiêu ngày nữa ?

- chắc khoảng nửa tháng chú ạ

mà cái tiên có đậu không

nó đậu hay không thì …à mà sao chú quan tâm thế

con bé lên xe tôi ..hơi suy ngĩ …chả lẽ con bé đã biết điều gì

suốt cả buổi trưa ..tôi lang thang khu vườn …trong lòng có nhiều trăn trở

chiều muộn ..tôi đang băn khuăn bữa com chiều nay . một mình cùng căn nhà tĩnh lặng …chuông điện thoại đổ

cái tiên …hình như đang khóc …anh ơi ..em rớt ….rồi …………..
 
……..tôi rời làng tôi . tôi rời khu vườn nhà ông tiện ..trong lòng bao bâng khuâng lưu luyến . cái cũ , cái mới đan xen , xuáy . . trộn trong lòng . làng vẫn là mảnh đất dịu êm ..làng xưa là nơi chắp cánh ước mơ . để rồi nửa đời hôm nay , tôi . cùng làng gặp lại

Cuộc sống , thời gian vẫn là bất biến , như bánh xe lăn về trước ..chỉ có người ngồi trên ấy ngoảnh lại phía sau .. những ngày vừa qua khu vườn tôi đã ôm trọn vào lòng ..gian nan , hoàn cảnh từng người . hôm nay dần dần hé lộ

Cái nhung trở về trên phố bước vào ngôi trường yêu thích ..dự án của tôi đã đang hối hả thi công ..bao đêm tôi cứ băn khuan day dứt trong lòng ..

làng tôi .

ông thực từ người coi miễu ..hôm nay bước vào làm từ thiện ..

Buổi sáng tôi thẩn thơ trước sân . tưới chậu hoa đang trổ cánh hoa tím ngắt . lan tím . đài lan hé mở , e ấp nhụy vàng

Mẹ tôi tất tả phía sau ..mẹ bảo

- sao hôm nay con không đến cơ quan à

không mẹ ạ . dự án đã vào giai đoạn thi công . phần móng thì con không phải chịu trách nhiệm kỹ thuật nhiều ..vì công ty đã giao bộ phận giám sát khác . chỉ có mần kỹ thuật trang trí . và giám sát phần khi đã hình thành ngôi nhà thì con mới phải tham gia mẹ ạ

- vậy là con còn được rảnh rỗi

- vâng thưa mẹ .

- .khoảng ba hay bốn tháng nữa con mới có việc ..mấy anh không muốn con mất tâm trạng với công trình để đời này , nên chua muốn giao con việc khác ..—

- vậy con có trở về bên ấy không

con cũng đang cân nhắc ..lúc này con chỉ muốn ở gần bên mẹ thôi ..mấy tháng nay con đi lại …lên xuống , trở về làng quê mình .. tự nhiên con không muốn xa quê nữa mẹ ạ

-sao thế con

Tại ….

Tại sao …tại cái gì hả

tại bữa trước con có ngồi nói chuyện rất nhiều với ông thực .. trước đây con cứ ngĩ ông ấy là người điếc lửng ..tai thì ngễnh ngãng ..và con còn thấy ngày xưa ông ấy ăn gian ..bán chuối ở ngoài miễu hai lần ..khách cúng song ..bỏ đi , ông ấy lại mang ra treo lên bán tiếp

thì ai chấp ông ấy làm gì con .. ngày xưa trong chiến tranh ..khi hành quân ở trường sơn . đơn vị ông ấy bị máy bay bỏ bom ..vùi lấp ba ngày mà ông ấy vẫn sống nhờ cái gốc cây che chắn mà thoát chết đấy con ạ vả lại .. ngày xưa khó khăn quá

- - mẹ . mẹ biết không .giờ ông ấy tham gia trong hội khuyến học đấy ..tiền công đức cũa miễu giờ được làm quỹ khuyến học . con thấy có ý ngĩa lắm

- -- chết thật , vạy hả con , lâu mẹ không về nên không để ý ..mẹ cũng vô tâm thật .. làm dâu đất làng ..bao năm đi về , mà không biết làng mình giờ thay đổi thế nào

Mẹ ..hôm trước ông thực có nói một câu mà làm con suy ngĩ mãi

- ông ấy bảo sao hả con

hôm trước ông ấy bảo ( ra ngoai học cao .có gì giúp cho phong trào khuyến học của làng , vì làng mình con em ra phố học còn gặp khó khăn về nơi ăn , chốn ở )..mẹ tôi yên lặng

cái yên lặng cố hữu cẩn trọng của người già

hay là

- hay là sao hả con

mẹ khu nhà trọ cho thuê của nhà mình . con ngĩ mình nên dành ra hai phòng ..nếu kê gường tấng lên cũng cho được 8 đứa ở .. người làng dễ hiểu nhau hơn ..có thể bớt đi thu nhập nhưng .hàng năm có gần chục đứa học sinh con em của làng được giúp đỡ ..vì nông thôn dù có thế nào thì thu nhập vẫn còn kém xa phố thị

mẹ tôi nãy giờ yên lặng ngồi xuống bậc thềm ..đôi mắt người già yên lặng ..xa xăm ..chắc có điều gì đang diễn ra trong lòng bà mạnh mẹ

- tiến ..tuần này con về nói với ông thực như thế đi , xem ý ông ấy thế nào

không con ngĩ mẹ nên trở về chơi cùng con và nói thì hay hơn ..vả lại cái vườn nhà mình cũng không giao cho chú toàn nữa vì bán được hoa lợi chú ấy chỉ lo đánh mấy con đề ..con ngĩ giao hết cho ông thực trông coi ..chuối lá thu được bao nhiêu ..ông ấy mang ra miễu bán được rồi gửi vào hòm công đức

………………………………………….====+++++……………….

Tôi trở lại khu vườn ông tiện trong lòng thanh thản ..gốc cây năm xưa . ngôi nhà , góc ao . gần gũi thân thương

Mẹ tôi đã mang mấy thẻ hương ra ngôi miễu của làng …ông thực rất vui ..đáy mắt nhăn nheo ..như có nụ cười .. anh hùng cũng trở về làng . hai ngày khu vườn ..tiếng nói cười, tiếng nói râm ran ..

Hay là ….

Tôi nhìn anh ..ánh nhìn ..tự nhiên e ngại ….không biết anh có hiểu truyện ngày xưa .

Anh kể . cái nhung ngày nào cũng điện thoại về … chắc tới đây thu xếp cho nó về trọ gần nhà mày tiến ạ

……………………………………………………………….

. sáng nay chỉ còn mình tôi ở lại . mẹ tôi lên xe anh hùng về trên phố …khu vườn lại chìm vào tĩnh lặng dịu êm …tiếng loa phát thanh thông báo tin tức về tấm lòng …về nơi ở trọ cho con em đi học trên phố của làng …tiếng loa vang xa ..len vào bờ ao , trượt qua ..lao xao ngọn chuối

Tôi đang men theo bờ ao sang khoảng sân nhà chị tiết ..tiếng chuông điện thoại ….

Cái tiên …..

Lâu rồi gọi lại …

ồ ..em đang ở đâu thế

e đang ở nhà

sao không trên trương mà ở nhà

hôm nay được ngỉ mà .. thứ bảy anh quên rồi à

chết anh quên mất …lú lẫn qua

lấy vợ đi ….để lâu anh lú lẫn thật đó

haiza …ai lấy đâu mà có

thôi đi ….anh mà không có ai lấy ..hay là vẫn còn …

còn gì hả hả em

còn tưởng tượng …bao giờ cho đến ngày xưa

- có đâu em . anh chỉ tưởng tượng bao giờ cho đến ngày nay thôi .. nhưng trả lời con bé tôi như không thoát khỏi lưỡi dao của nó đang như muốn lách vào ..nạy ra …rơi hết những gì ngày xưa sót lại

chấm chẳng ..con bé hỏi dồn cuối cùng tôi cũng nói ..

-tôi đang ở khu vườn nhà ông tiện . khu vườn kỷ niểm của ngày xưa

cả ngày hôm ấy tôi không ngĩ ngợi được điều gì . con bé hồn nhiên mạnh mẽ ..lấn át hết lan đi tất cả ..những ngày tháng qua phố phường ..sôi động đã làm cô bé vốn dĩ tự nhiên , giờ chủ động , nói năng sắc sảo . nhưng cũng không làm mất sự hồn nhiên …con gái chân chất của làng . cuốn đi mê muội ….khuất chìm chị liên khỏa lên xóa nhòa chị tiết

ừ . phải rồi . ngoảnh lại sau lưng ..tít xa , chỉ còn lờ mờ đám bụi ….như chiếc xe vẫn trôi dài trên con đường thẳng tắp .. văng vẳng xa xưa ..chỉ còn khoảng lặng mờ sương ..

chiều muộn …bóng tối lờ mờ .

bâng khuâng thả bước ..tôi lặng đi ngồi dưới đài sen nhìn ngắm mặt ao xanh trong , đang dần vào tím thẫm

bước chân ai phía sau nhè nhẹ ..lào xào đám lá

anh ..sao không ra ăn cơm . không nge điện thoại ..giờ lại ngồi đây

ồ tiên đấy hả , anh chưa thấy đói

con bé tự nhiên ngồi xuống …đài sen chìm tối ..cách ngăn khoảng rộng khu vườn ..bên ngoài còn lớp tường cao ..nơi đây ..chỉ cần một tiếng chuông ngân ..sẽ thành một cõi niết bàn …cho người trần tục đắm chìm vào tâm thức

- không ngoảnh mặt sang tôi hình dung ra con bé ..đang nhìn …đang ngắm ..một bóng hình ..kể từ cái đêm ..tôi cùng con bé gữa đồng ..tôi muốn tránh xa ..bỏ tình . tưởng như tình đã bay xa ..đời không là thế …cái khoảng cách xa …bước chân càng chạy vội

em học thế nào rồi

- vẫn vạy anh ..giờ em học cao đẳng đã sau nay liên thong luôn lên đại học

tôi chọt đứng lên bước lại khoảng sân . chiếc xe con bé . chống ngiêng , im lìm ngay cạnh cổng

- anh ăn cơm chưa
- chưa ..nãy giờ không thấy đói ..lát nữa làm gói mì tôm là được ..

sao anh không ra ngoài quán cơm anh chị em ăn

anh ngại

- ngại cái gì

ngại sau này không trả được

anh ngĩ vậy thật à

…..im lặng …bao trùm ..không gian chập chờn ..tức ngực ..như sắpcó giông bão tràn qua

- tôi bước ra hè sân ..men theo bờ gạch ..

anh đi đâu đấy

- anh sang nhà chị tiết thắp đèn

có ai ở bên đó đâu ..mà thắp

thì cứ thắp lên cho ..căn nhà ấm cúng ..mà có ánh điện ngoài sân nhà chị tiết , ban đêm nhìn khu vườn đẹp lắm

- em hồi nhỏ có vào đây mãi ..chỉ thấy khu vườn âm u quá ..giờ không có anh thì

thì sao

- có mà em bỏ chạy mất

tôi bước lăm phăm

anh ơi ..đợi em với

khu vườn tĩnh lặng ..tôi nhắm mắt bước chân quen thuộc ..chỗ cao . chỗ thấp ..bụi chuối gập gềnh

cái tiên hơi thở bập bùng ..lõm bõm bước theo ..mênh mang khu vườn thật rộng ..thì thầm hơi thở . thoảng đây trong gió trời đêm ..hương thầm . con gái .. con gái …li ti dội nhẹ ..buổi đêm năm xưa ..tôi cùng chị liên chập chờn săn tìm cảm giác

hè sân đây rồi .. nhô lên bờ gạch ..tối mờ dừng lại ..vội bước cái tiên ập nhẹ vào lưng ..tĩnh lặng , bước chân ..tôi nhẹ đặt chân lên mặt sân tối thẫm …

anh ơi ..sao tối thế ……………………
 
Anh ơi sao tối thế

Tối ..

tối thật …

.cái tối thẫm của không gian trời đêm . tiết trời cuối thu . những ngày cuối tháng chín âm lịch . không khí đã vào xe lạnh ..cây na góc sân chỉ còn vài lá đơn côi , nằm trên đầu cành . lờ mờ trong đêm tối

Cái tối bao trùm cả mặt sân , nếu không có những kỷ niệm ngày xưa .. công với những cảm giác nhớ nhung về những tháng ngày tươi đẹp ở khu vườn này , chắc tôi cũng hãi hùng tưởng tượng đây là ngôi nhà ma .. hiện ra trong một bộ phim nào đó . nhưng đây là ngôi nhà thân thiết . nó đã gắn tôi với số phận và con người chị tiết . chị liên ... nên tôi bình thản đến bất ngờ

Cái tiên lo sợ ..

Khác hẳn với tôi

tôi lo sợ chính bản thân mình . vì những ngày qua . tôi đã cố quyên ..đã cố trở thành một người tử tế .cái mà tôi không muốn đánh mất đó là cảm xúc , của bản thân mình . nhưng sự đời mấy ai nói được vậy đâu dù không chủ đích dù không cố tình .. để nhớ để quên …chuyện đời không hề đơn giản

nhớ ..nhớ đêm trăng sáng tôi và cái tiên đã ..ôm nhau thật chặt , trên đồng . bóng trăng , nóng bừng . làm tôi xao xuyến

quên .. quên đi .. để dành tâm hồn .. để dành khoảng trống cho con bé học .. học chữ thoát cảnh chân lấm tay bùn

nhưng thời gian cuộc đời đã nhiều thay đổi ..chuyên mười năm trước sao mà bắt buộc . dục tình đâu chỉ ..đâu phải lấy nhau

tôi

cố giữ ..cố níu kéo hình ảnh một người . con gái ngày xưa ..tưởng như giữ mãi trong lòng

thì ..bây giờ ..hình như có gì che phủ ..
có gì . lướt nhanh . …

thời ấy ..làng tôi . cái điện thoại di động đầu tiên to như cục gạch …so sánh với cái aipon ..cái tiên đang dùng dù không phải hang chính hãng ..thì ra , chỉ có mình tôi ..cố giữ ..cố kéo những gì gọi là, kỷ niệm ngày xưa

…………..
Anh ơi sao anh không bật điện lên

Nãy giờ tôi đứng dựa lưng vào cây cột hiên ..nơi chị liên vẫn hay dưa lưng khi ngồi bên thềm nhà chị tiết ..lớp bên ngoài cột ..gỗ xoan đã bao năm đứng đây , chịu cùng mưa nắng , nham nhám chạm vào ..qua lần áo mỏng sau lưng ..cái tiên sát bên ..im lặng ngước nhìn

Tôi cầm tay nó .. bàn tay con gái ..mịn màng

- anh ….

Tiên ..em đi về đi

- Sao anh lại đuổi em

không anh không đuổi . nhưng anh sợ

- anh sợ ma à ..

không ..anh không sợ ma . vì ma làm gì có , anh sợ chính bản thân mình

- anh bị làm sao à

không . anh không làm sao cả ..mà chỉ cố đang chống lại cảm giác yêu đương

- thì ra …sao bấy lâu nay anh có bao giờ thú nhận

thú nhận gì em

- thú nhận ngày xưa gữ anh với …đã có cái gì sâu sắc ..hay là

cũng không có gì đâu .. cái chính là anh muốn dành cho em một khoảng trời sáng trong để em còn học ..vì với anh ..nó sẽ không tới đâu cả

- thật thế hả anh .. thế mà em cứ tưởng

em cứ tưởng gì

- à không ..em cứ tưởng em được …gi vào ..trong tâm thức đó là mối tình đầu …vì nụ hôn đầu .đã làm em mê muội . giờ thì

thì sao….

Không biết …

Con bé …yên lặng ..không gian đông lại ..tôi cũng chìm vào cảm xúc ..chẳng nhớ bất kể điều gì . nhưng ..văng vẳng đâu đây ..cái tiếng re re ..cái tiếng vang lên bên trong nhà tắm ..của cái nhung ..kéo tôi trở về thực tai

Con trai đã lớn …dục tình đã biết ..mấy ai chống lại được hình ảnh hôm ấy hiện về ..vẻ mặt bên ngoài ..cố giấu ,cố cất cảm xúc bên trong ..mấy ai không gợi ..không ước ao nhìn vào cái ấy

- thôi em về vậy

bàn tay cái tiên như gỡ nhẹ ra khỏi tay tôi . cái cổ tay chỉ còn khoảnh khắc cuối cùng ..tuột ra ..chắc đây sẽ là lần cuối tôi chạm vào nơi ấy

đâu đây ..văng vẳng giọng ca tuấn vũ vẫn đang hát bài PHÚT CUỐI ..đâu đây vang lên lời kết ..tiếc chi một đêm , ta tiếc chi một đêm ..rồi xa nhau ngàn trùng ..lệ này trao anh , hay lệ này trao em ….ngày buồn còn bao lâu…..

tâm hồn chát chao ..gợi nhớ chị liên ..khát thèm ..cảm xúc

tiên …

anh

đêm bao quanh ..chờ đợi

như khúc quân hành . đoàn quân đã chuyển động rồi ..cuộn chảy ngay dưới không gian .. mặt sân thẫm lại ..lần nữa bừng lên ..khi bờ môi con bé chạm vào ..

cả tôi và con bé ngập ngừng chuyển động .

- anh làm sao thế

em có sao không

- hi hi em hỏi anh mà

anh cũng không biết nữa ..tự nhiên muốn thế

- thế có giống

giống ..giống cái gì hả em

- giống ngày xưa …em cũng muốn biết

thôi mà …ngày xưa đã xa lắm rồi ..hồi ấy thị có 1000 đồng một quả ..giờ thị năm ngìn dồng hai quả ..

thị ở đâu mà 5000 đồng hai quả

đây này ..ngón tay tôi rê rê nhẹ lên trên ngực

- quỷ nhà anh …không dám đâu . vô giá

có giá chứ ..một trăm quả cău . ba trăm lá trầu , hai chai rượu ..hai người lớn đến xin đám hỏi ….

- đã có cău đâu mà dám chạm tay vào nơi đó …

con bé có vẻ bị dẫn theo câu truyên ..cả hai đã bắt vào câu chuyên khôi hài ..

thế ngày mai anh mang trầu cău tới ..giờ thì anh xin trước ..được không

tôi đặt bàn tay ngập ngừng lên làn da trước bụng

cái tiên hình như …đang chú tâm vào câu truyên …

- ừ ..cho mươn nhưng ..phải hứa

Hứa gì

- hứa không được nhớ tới thị xưa

có đâu mà nhớ ..

- thật không

thật mà …

- thề đi

thề gì

- thề ngày xưa ý

thôi anh không biết thề đâu ..giờ mình bật điên lên rồi về em nhé

khỏi đi anh , bật điện lên ai thấy …thì chết

có anh thấy rồi mà

- tôi kéo cái tiên vào lòng , dựa lưng cây cột . cả hai từ từ ngồi xuống ..bờ thềm mấy hôm nay tôi vẫn sang cầm cây chổi quét , mát dịu .. ngay trên khoành chiếu trải ngày xưa . cái tiên lọt thỏm trong lòng . bàn tay đặt hờ lên hai gối . dựa lưng ..khoảng bụng tôi hơi ưỡn ra đón lấy

khoảnh khắc dịu êm . nơi đây tấm thân con gái .. tấm thân không hề kém phần sắc sảo dịu ngọt ..con gái làng tôi .. bừng lên , lay lay chuyển động trong lòng ..cảm giác dưới thân cái gì đang động đậy ……………..
 
Công trường….những ngày giáp tết ..không khí lạnh giá , trời mù buổi sáng . phần móng công trình , từng bước hiện ra . tôi đã được xếp bố trí ở lại theo nguyên vọng . vì bắt đầu từ giai đoạn này mọi hạng mục thực hiện đếu có trách nhiêm gữa ba bên . thiết kế , giám sát , thi công

Tôi lê …bò , ngoài công trường , mệt nhoài đầu óc luôn căng ra để bắt kịp những nội dung mà công viêc phát sinh ..tâm trạng mơ màng về khu vườn không còn hiện ra nữa . những ngày rảnh rỗi tôi thường mở tập bút ký về khu vườn nhà ông tiện để bổ xung những chi tiết mà những nét ký họa chưa hoàn thiện lúc ban đầu ..những giờ phút ấy bên ngọn đèn ..chỉ còn khoảng sáng vẫn bừng lên , xanh ngắt , trong trẻo đến vô ngần về mảnh đất quê tôi , ẩn hiện trong đó là những con người , bao thế hệ , sinh ra lớn lên và trở về lòng đất . giữ cho tên làng còn đó ….làng………

Cái nhung đã bắt đầu vào những bài học đầu tiên về lý thuyết , hình như con bé đã quá ấn tượng về bức vẽ mà tôi xuất thần thể hiện . cộng với cái sự kiện xảy ra trong đêm uống bia , tự nhiên hai chú cháu đã xóa đi cai ngăn cách về giới tính , tuổi tác . những lần truyện trò qua lại , con bé đã có đôi lần nói truyện trống không ..tôi cảm giác như con bé như đang nói với người bạn

Im lặng ngĩ về những điều nhỏ ấy tôi bỗng bật cười ..về chuyện của ngày xưa ..cũng may nó chỉ lộ ra gữa những người trong cuộc

Chiều vắng ..ngôi nhà tạm bên công trường yên tĩnh ..tiếng chuông điện thoại

A lô ..chú

- gì thế nhung

chú lạnh không

- ai chả lạnh thời tiết thế này

tội chú nhỉ trời lạnh thế này mà ở ngoài trời , cháu ở trong nhà mà còn thấy lạnh . chú này



- hay tết này trốn rét vô nam đi

đi đâu mà vô nam

- chú không thấy có dịch vụ máy bay đón tết phương nam à . bố cháu vừa rồi vào trong ấy lấy hàng . có ghé chỗ cô tiết chơi , giờ cô tiết khá giả lắm

cháu còn học mà . sao đi dược

chúng cháu được ngỉ tết những hai mươi ngày cơ mà . mà chú có được ngỉ không

- sao mà ngỉ được , nhưng mà để chú xem đã ..

tôi cứ suy ngĩ mãi về con bé …nó làm tôi hình dung ra được nụ cười khuôn mặt của chị liên .có lẽ nếu đem con bé đặt vào khung cành của khu vườn cái yên tĩnh ây sẽ làm cho tôi nhầm về tri giác

buổi sáng sương mù chưa tan ..tiết trời lạnh giá . tôi như bần thần linh cảm điều gì . quá trưa mẹ gọi

tiến con về ngay ..đặt vé cho mẹ và bố bay vào trong ấy ..chị con bị ngã xe . cơ khỗ có thai bốn tháng ..dang rất khó khăn

tôi vội xin phép rời khỏi công trường . cũng may mấy hạng mục đang làm cũng không quan trọng

mẹ tôi cuống quýt than thở , dặn dò , cái nọ cái kia …tôi cứ gật đầu tía lia . thật ra tôi chả chú ý cái gì ..vì trong ngôi nhà này ..mỗi khi tôi về khoảng không gian duy nhất của tôi chỉ quẩn quanh hai phòng trên lầu một ..

chuyến bay cất cánh . xẩm tối tôi trở về ngôi nhà , nhớ lại từng phần việc mẹ dặn hồi chiều ..chợt nhớ ra buổi tối phải đóng cửa ngoài đường vào khu phòng trọ

tôi bước ra men theo khoảng hông khu nhà . nhảy qua hang rào sắt , khoảng sân khu trọ hơi chật hẹp . ồn ào tứng toán học sinh . hình như giờ này chỉ có đám học sinh lác đác trở về ..dãy phòng nhiều khoảng vẫn tối om ..mấy phòng có đèn nhưng cửa đóng kín . ngĩ chắc giờ này mẹ đã xuống sân bay tôi gọi

a lô ..mẹ về tới nhà chưa

- chưa dang đi trên tắc xi đến thẳng bệnh viện

mà hồi chiều mẹ dặn con về phòng trọ thế nào nhỉ

- trời ơi thế con không nge gì à ..mẹ bảo buổi tối 11h con phải đóng cửa ra vào ..mà thôi con cứ đưa chìa khóa cho vợ chồng chú bân ở phòng đầu ý ..dặn chú ấy trông coi đóng cửa cho ..à con coi phòng đầu dãy bên này ..nếu có đứa nào ở làng lên thì cho nó ở chung với phòng số 3 vì phòng ấy còn một gường ..vì hôm qua ông thực ở dưới làng có điện thoại lên và bào cho một cháu lên trọ học

tôi cười trừ cúp máy ..trở về lấy chìa khóa giao cho chú bân dặn dò vài câu . xong việc , thở dài . đúng là công việc không dành cho đám đàn ông

mấy ngày lang thang . lên xuống cơ quan chẳng có việc gì . quanh quẩn trông coi nhà . mẹ tôi điện thoại ra bảo chắc khoảng ba bốn ngày nữa thì chị tôi ra viện . tôi bảo mẹ cứ yên tâm ở chơi vài bữa ..mẹ tôi bảo chĩ lo con không quyen với việc kiểu như nội trợ trong nhà

chiều nay gió tràn về tê buốt ..điểm thêm vài giọt mưa rơi ..gần bảy giờ tối tiếng xe máy chạy ào vào bên hông nhà . tôi chẳng để ý vì khu bên ấy lúc nào chả có người vào ra . lát sau chú bân sang gõ cửa

trước mắt tôi hiện ra hai cô bé vẫn đeo khẩu trang kín mít áo lạnh kín người ..chú bân bảo có hai đứa nge đâu ở quê lên xin ở trọ ..

vào nhà dưới ánh đèn thật sáng ..con bé áo gió màu trắng lột khẩu trang ra

cái tiên

nó cười hihi bảo em nhìn thấy anh rồi ..nhưng anh không nhận ra

- thấy đúng người quyen . chú bân ra về ..cái tiên trố mắt nhìn ..và bảo không ngờ lại gặp anh ..nó giới thiệu ..đây là em họ nhà em ..nhờ em dẫn lên xin ở trọ

tôi dẫn hai đứa ra ngoài phố ..bữa ăn buổi tối thật ngon ..vì một phần gặp lại cái tiên bất ngờ phần vì lát nữa tận tay chỉ cho cô bé cùng làng nơi ngỉ ngơi học tập

gió đêm quyét trên mặt đường ẩm ướt . cô bé mới lên lạ lẫm muốn về ngỉ sớm ..cái tiên ngó nhìn ..cười mỉm đồng ý về nhà ..khi sách đồ sang . tôi giao phòng quay lưng ..cái tiên chạy ra bảo

- vậy tối nay em ngủ chung à trên cái gường một này à …………………
 
MƯA PHÙN…………

Mưa giăng như rây bột , thẫm ướt áo ngoài , thỉnh thoảng vài cơn gió quyét qua . mấy bác công nhân co ro nép vào góc khuất của ngôi nhà , thủng thẳng ném vào đống lửa vài miếng dăm bào , đôi mảnh cốp pha vụn huơ tay trên mặt lửa , ngiêng mặt suýt xoa …miệng phập phù

Ôi …lạnh …sao hôm nay lạnh thế

Mấy chú trẻ tuổi cất tiếng hỏi ..bác tư ..không biết tết này có được phát lương đẩy đủ ngày công không nhỉ

Mày cứ lo xa , tao theo chú hùng cai thầu này năm năm rồi , co khi nào chú quỵt lương đâu , thầu uy tín thê không bao giờ thợ bỏ , gắng mà theo đi tuần này đổ bê tông đó , chắc chắn là có thưởng tăng ca đó mày , rang mà kiếm cho người yêu mày cái điện thoai làm quà tết nó mới yêu mày tới chết

Hihihi….chú thợ trẻ cười bẽn lẽn ..khuôn mặt trẻ măng

Tôi nhìn , ước đoán chắc cũng khoảng mười bảy , mười tám tưổi là cùng , cái tuổi của tôi hơn mười năm trước . cũng còn bỡ ngỡ ngây thơ . nhưng hình như đã có đổi thay , tình yêu đi cùng vật chất , nhớ lại ngày xưa kỷ vật chỉ có tấm hình , cái quần thấm ướt trên đò ….giờ sao với mình mỗi khi giở ra , bâng khuâng trong dạ

Chiếc xe nhỏ từ từ chạy vào khu công trường , con đường mấy ngày mưa , lớp bùn lầy lội .bước xuống , xếp tổng bên thiết kế đến thăm . ông nguắc tôi , lòng vòng lội khắp công trường , chui vào căn lán . ông giở bản vẽ nhìn ra không gian phía trước , khuon mặt giãn ra , mỉm cười ông bảo

Tao hỏi thật mày nge tiến ..ông nói bằng tiếng bản ngữ quê ông

Tại sao mày lại ngĩ ra được cái phối cảnh phía đông và phía tây bằng thảm cỏ leo tường , đã tạo ra không gian thân thiện môi trường , chi tiết đắt giá của mày đã giúp thiết kế của mình giành được điểm tối ưu

Hè hè …ông vỗ vai tôi cười thân thiện ..

Giò đến tận công trường tao mới thấy địa thế khu đất này hai hướng đông tay đều chịu nắng bưởi sáng , buổi chiều thảm cỏ leo tường sẽ giúp giảm nhiệt rất lớn

Nhưng kiểm tra rồi loại cỏ bên thi công lấy mẫu về e không chịu nổi vách tường phía tây vào mùa nắng nóng

Tôi hỏi , ông có mang mẫu tới đây không

Ông bảo tao để ngoài xe

Tôi bước vội ra , trố mắt nhìn loại dây leo lạ huac . bước vào tôi bảo

Ông xem lại đi nó mà cung cấp loại dây leo này để làm thảm cỏ leo tường thì khác gì giết người .. loại dây này leo lên chỉ mùa mưa là xanh tốt , mùa đông lá rụng có mà nhìn hai bên tường khác gì đám dây mướp héo …chết thật …

Vậy mày cho loại cỏ nào leo lên

Tôi bảo ..đó là bí mật loại cỏ này chỉ ở quê tôi mới có

Ông bảo thế giờ mày tính sao ..công trường thi công rồi không có giống cỏ này có mà vỡ hợp đồng mất . thế giờ giống cỏ đó ở đâu

Tôi cười ..về khu vườn quê tôi ông sẽ thấy

Đăm chiêu suy ngĩ lát sau ông bảo

Mày làm tao thích thú , hồi hộp rồi , đi ngay về cho tao xem loại cỏ đó

Nhưng mà lịch làm việc hôm nay của ông thế nào

Bỏ hết , tao bỏ hết …đi về quê mày ngay đi

Tôi nhìn ông lưỡng lự ..nhưng mà có ai chuản bị gì gì đâu

Quan trọng gì . dọc đường đi thiếu gì mua nấy , vả lại tao cũng muốn biết quê mày . từ ngày sang đây tao đã có dịp nào về quê mày chơi đâu

Hi hi …thế ông có nhớ quê không

Mày hỏi lạ vậy .. quê hương , ai mà không nhớ

Ông điện thoại đi vài nơi , báo chúng tôi về quê tìm giống cỏ , giọng ông tươi vui , hồ hởi , tươi trẻ như trẻ con sắp được đi chơi , chiếc xe quay đầu , êm êm nhẹ lướt qua từng dãy phố

Xa dần phố thị , con đường trải rộng , lao vút chạy lại phía sau , hang cây , cột điện , đồng lúa trải dài . xanh xanh vài chân ruông lúa non cấy trước đã bén lá lên xanh , trên đồng lụp xụp vài bóng người vẫn mải mê bên từng luống rau xanh tốt

Tôi ngồi yên lặng , mơ màng ngĩ về câu hỏi của cái nhung , chuyến đi vào nam đón tết cùng phương nam ấm áp

Nhưng mà lỗi hẹn với chau nhung rồi , đã hơn tuần nay nó không liên lạc với tôi ..sự im lạng của nó cũng giúp tôi phàn nào thanh thản

Chiếc xe mải miết , ngỉ trưa chúng tôi ăn ở dọc đường , thêm mấy chiếc quần áo phụ để thay , gữa chiều xe tới đầu làng , đây rồi làng tôi . quê tôi xanh xanh lũy tre đang vào mùa chuản bị đón tết …………………….

(Còn tiếp )
 
Qua cửa kính xe , mờ mờ như một màn sương những thửa ruộng ven đường , thấp cao , nhấp nhô , đây ruộng cải bắp xen lẫn những luống hành , mấy luống rau xà lách đang cuốn chặt , vạt ngô đồng những sợi râu đã héo .. nhớ lại , tôi thèm nồi ngô luộc bên bếp than hồng

Nhìn lên gế trước ông fu đa đã ngủ từ khi nào , tôi mỉm cười chác tại li rượu ở quán ăn cơm

Anh bái ..gần đến đầu cầu anh rẽ vào đường bên tay phải nhé

À ..vâng , vậy là tới làng chú rồi à

Vâng ạ

Quê chú cũng giống bên quê tôi vào những ngày này về quê ăn rau thích lắm ..bắp cải tươi mới cắt về luộc lên nước ngọt lắm ..có uống rượu làm bát canh nước luộc bắp cải là giã rượu ngay

Nói thật với chú ra quán xá bây giờ rượu chè , uống khan , nó không cho mình nước gì chữa lửa mau say lắm

Chiếc xe lên đoạn dốc thoai thoải , từ từ rẽ phải ..đây con đường làng tôi con đường đã in những dấu chân những người dân quê tôi , chị tiết , chị liên mỗi khi buổi chợ ..ngày xưa mấp mô , bụi đỏ bay mù mỗi khi cái công nông đầu ngang của thằng thiện tăng tốc ..bốc khói đen xì . giờ láng o trải bê tông thật rộng

Anh bái dừng xe cho em xuống chút

Chiếc xe nép lại vệ đường , cái mô đất nhấp nhô ngày xưa phía dưới là bờ cỏ nơi chiếc xe công nông của thắng thiện lật úp , đè lên chị liên nay chỉ còn bờ đất thoai thoải . chẳng hiểu sao giờ bên vệ cỏ mọc lên cái am nho nhỏ . phía trong trên cái lư hương bằng sứ mằu trắng mấy chân nhang còn mới . cọng nhang mới tàn , uốn con ..tĩnh lặng trong gió . tôi ngồi xuống nhìn vào mùi trầm còn thoang thoảng đâu đây …chắc ai đó mới đốt trưa nay …chẳng biết hương hồn chị liên có về đây nhìn nhân

Tôi quay lưng trở lại …ông fu đa đã mở cửa xe lặng lẽ nhìn ..tôi bước lên xe ..

Ông hỏi . tiến này , cái miễu ấy có liên quan gì mà tao tháy mày quan tâm nhiều thì phải

Im lặng . lát său tôi bảo . à nơi ấy người thân của em ngày xưa bị tai nạn giao thông ấy mà ..tại em băn khuan là ai đã dựng lên cái miễu thờ ven đường ấy

Chắc cũng người thân của gia đình mày thôi

Không ..người nhà của người đã mất . đi ra ngoài phố hết rồi ..

Chiếc xe chạy chậm dọc theo con đường chớm đến đầu làng .. lô nhô những căn nhà vươn ra mặt đường . lạo xạo nhựng viên đá dưới bánh xe , từ từ chiếc xe bò tời

Đây rồi , xanh ngắt tán cây si ..hai cây si già đứng bên cạnh miễu của làng

Xe dừng

Ông fu đa ngập ngừng như muón hỏi

Tôi mở cửa xe bước xuống nhìn vào ngôi miễu , thấp thoáng bóng người qua lại trước sân .. từ trong ngôi miễu ủ ê già cỗi , mốc meo đám rêu mọc ở thân tường khói hương tỏa ra . mùi trầm ngạt ngào . miễu làng tôi hôm nay hình như có lễ

Mấy bà áo the , chit khăn mỏ quạ , vài chị còn trẻ loay quay quyét` dọn đám than vàng mã ở góc bên kia

Tôi bước tới ..

Chị ơi miễu hôm nay cũng lễ gì vậy

Chị phụ nữ ngước mắt nhìn lên ..hôm nay mười tư chú ạ ..cúng rằm tháng chạp mà

Tôi như ồ lên ..thật vô tình ..mải miết làm chẳng biết hôm nay đã là mười tư tháng chạp , cái tháng cuối năm , tháng tận , năm cùng

Tiếng ông fu đa phía sau cất lên .. đây là đâu mày

À ..đây là miếu thổ thần làng tôi , hay gọi là miếu thành hoàng làng ấy , là nơi thờ bài vị người đã khai sơn phá thạch tạo lập lên làng

Ui ..vậy là tao với mày gặp may rồi ..mày cho tao vào chiêm bái đi

Tôi bảo . tôi nhớ bên quê nhà ông cũng có thờ vị thần này

Có chớ …xứ sở tao với mày cũng có những nét văn hóa tương đồng mà

Chị phụ nữ thu dọn tàn nhang vàng mã trở lại .. tôi bước tới

Chị ơi cho tôi hỏi ông thực có ở đây không

Có chú ạ ..ộng ấy là thủ từ ngày lễ sao ông vắng mặt được .. chú xuống gian nhà phía bên kia .. bên hậu bái ấy

Tôi cùng ông fu đa bước ra phía sau mấy gian nhà này ngày xưa không có . ông thực áo the khăn xếp ngay ngắn ngồi bên cái ấm tích trà

Ông ơi ..cháu là thằng tiến này

Chết đi đâu mà lâu nay mới về làng vậy cháu ..còn ai đây vậy

À ..ông ơi đây là ông fu đa người nhật là xếp của cháu đấy

Vồn vã , ông thực mời khách ngồi ..rồi ông dẫn chúng tôi vào gian thờ , nhìn ôn fu đa chắp tay cung kính thắp hương , tôi bảo ông bỏ mấy tờ tiền vào hòm công đức ..lát sau ông cùng tôi đi vòng quanh ngôi miễu , ánh mắt tôi như vớ được vàng ..nhìn ông tôi bảo

Đây giống cỏ leo tường của làng tôi đó . bao nhiêu năm qua ..mỗi khi ngĩ tới ngôi miễu của làng , tôi không thể quên được ba bề bức tường bao quanh ngôi miễu xanh thẫm , bốn mùa đám lá dây leo

Bước sát vào bức tường bàn tay ông ấy lần mò , vạch lá suýt xoa ….yet… yet ..hình như ông ấy đang tìm thấy giấc mơ của người đi khai sơn phá thạch

Tôi hỏi ông thực xin mấy gốc dây leo bám rễ quanh tường ..hỏi ông về vật liệu xây ngôi miễu ngày xưa

Ông thực gãi đầu , lát sau ông bảo .. tao lớn lên cũng đã thấy có ngôi miễu như thế này rồi ..nó đứng đây mấy trăm năm rồi ..nhưng ngày xưa các cụ toàn xây mằng vôi trộn với mùn rơm nếp giã thành bột ,pha thêm rỉ đường mía nên tường nhà tuy âm ẩm vậy nhưng mạch tường không bao giờ nứt còn đấy là giống cỏ chân rết , chì cần trên tường giữ được độ ẩm là nó xanh tốt quanh năm , từ khi tôi lớn lên đến giờ thì đám cò chân rết và dây leo vỉ ốc vẫn bám ở đó đến giờ

Tôi xin ông cái vỏ lon sữa bò cùng ông fu đa ..cạo lấy ít đất quanh chân tường , cao lấy chút vôi tô trát phía sau ..đào mấy gốc dây leo và gốc cỏ làm giống mang theo

Nhìn ông fu đa nâng niu mấy cái túi cầm theo ..ánh mắt của ông như nở nụ cười ..ông bảo

Vậy là tao tin cai thảm xanh sẽ thành công mày ạ

…………………………………..*********………………………………

Tôi dời miễu làng trong lòng như mang theo điều kỳ lạ , về những gì mà tôi vẽ lên trên cái thảm xanh trong dự án ngôi nhà , cái thảm xanh ấy luôn đi theo tôi trong giấc ngủ và cái giống cỏ , đám rêu , dây leo mọc quanh ngôi miễu ấy đã cuốn hút cả người từ khoảng trời xa lạ . ông fu đa , nâng niu , sờ nắn đám dây leo . hình như có sợi dấy tâm linh nào đó kéo tôi trở về lần này , mảnh đất thiêng liêng của làng vẫn là đôi cánh nương tựa cho những đứa con đi xa mỗi khi vấp phải khó khăn

Chiếc xe về đến cổng …vườn nhà ông tiện đây rồi

Nhìn cái khóa to tướng nơi hai cánh cổng giao nhau , tôi vò đầu bứt tai …suýt xoa , sao nãy không hỏi ông thực chìa khóa để vào .. ông fu đa gật gù với mấy túi gốc cỏ chẳng quan tâm gì tới sự lung túng của tôi

Tôi gọi anh hùng

Thằng nhóc mày đang ở đâu thê

Em đang ở ngoài cổng nhà anh ở quê

Mày đi với ai ..mà về quê vậy

Hihiih hôm nay mười tư mà anh

Sao không vào nhà mà đứng ngoài goi ..em không có chìa khóa anh à


Sờ tay vào phía trong trụ cổng bên trái thấy cái hốc có chìa khóa ở đó
Lát nữa tao về uống rượu một bữa với mày

Em có ba người cơ

Thôi được tao quay xe lại thị trân mua mồi ..cứ tắm rửa đi ,chìa khóa vào nhà để chung trong sâu chìa khóa đó

Không khí khu vườn , căn nhà thật rôm rả , nó khác hẳn vẻ đìu hiu vắng lặng lúc tôi mới trở về ..thì ra mảnh đất , khu vườn ,căn nhà cũng có tâm hồn nó bừng bừng cảm giác hân hoan đón những người thân trở về . chỉ tiếc không còn nhũng bóng hình ông tiện , chị tiết , chị liên , những bưởi trưa hè ..nắng ngập tràn không gian khu vườn và cái ao đầy nước

Bù lại hôm nay cúng có bóng dáng một người con gái . đi cùng anh hùng ..tôi liếc mắt mỉm cười như muốn hỏi

Anh hùng bảo …a à …nó như ly nước giải khát thôi mà ..con mu béo nhà tao từ ngày mở công ty ăn nên lam ra bây giờ nó nặng bằng con heo tạ ..suốt ngày tính toán quanh cái lò mổ , bỏ mối , đầu vào đầu ra , chả quan tâm gì tới anh mày đâu ..hihiihi…hôm nay tao đón nó theo tính chỉ tạt qua nhà thắp hương rồi tối vù ra nhà ngỉ ..vậy mà gặp mày

Hi hì ..vậy là hôm nay cản trở anh rồi

Ôi dào quan trong gì chuyện đó mày ..mối của tao mà

Tiên sư mày ..còn mày nữa , thế nào rồi cần này tuổi kén chọn gì nữa ..chịu không tao cho cái nhung đây

Phong cách , bỗ bã , nói thẳng của anh vẫn như ngày xưa ..mâm rượu dọn ra tôi nhìn cô bạn gái anh hung trạc gần 30 tuổi , hai má ửng hồng . mạnh mẽ nâng li với ông fu đa …cốp dô dô như là *** thứ thiệt

Bữa rượu càng say ..càng đung đưa tâm hồn những người trong căn nhà bấy lâu nay tĩnh lặng ..tâm hồn lãng bãng , tôi bước ra sân

Bầu trời như sáng hơn ..mặc dù mây mù mùa đông vẫn còn che phủ , hơi sương lạnh lạnh , khu vườn âm ẩm , dìu dịu ngọn gió sào sạc đưa qua đám lá tối trời ..ngọn cây thị cao vút vươn cao , trên ấy tôi như vẫn đung đưa bám vào thân cây ..dưới đất chị liên , ngồi xuống , đứng lên bỏ những traí thị thơm nồng vào thúng

Làng quê , khu vườn vẫn còn đây , sao tất cả những người thân yêu đều bỏ quê ra phố thị ..bước chân trên đất lá khô xào xạc , gốc đào khẳng khiu , nơi tôi cùng chị liên tắm tối ..dưới chân đám rêu phủ hết mảng gạch làm nơi rửa ráy ngày xưa

Nhìn vào căn nhà tôi cứ băn khuan không hiểu vì sao chị con gái đi theo anh hùng nói chuyện cùng ông fu đa được .. sau này được biết trước đây chị đã đi lao động ở đài loan , làm công cho một gia đình người nhật

Hun hút ..bên kia bờ ao căn nhà chị tiết lờ mờ trong tĩnh lặng ..ngồi xuống bờ ao tôi bấm máy ….

A lô ….phải số máy này của chị tiết không

Ai đó

Em ..tiến đây chị

Em đang ở đâu đấy

Em đang ở quê ..ngồi trên bờ ao . gân chỗ chị vớt bèo ngày xưa ấy

Câu truyện tràn đi ..nỗi lòng chị tiết , nối nhớ nhà của chị ẩn khuất trong lòng bấy lậu nay ..giờ vỡ ra ..sen lẫn tiếng khóc bùi ngùi …để đến khi trong kia bữa rượu sắp tàn . chị bạn gái anh hùng liêu siêu dọn đồ . anh lai xe chết gí trên gường ..ông phu đa và anh hùng đang ngả ngớn nói truyện với nhau ..ngôn ngữ thì ít ..khua chân múa tay ngôn ngữ tự hiểu về sự dâm tục thì nhiều

Khuya lắm rồi ..anh hùng cùng cô bạn loạng choạng lên ca bin đánh xe ra nhà ngỉ ..

còn tôi và ông fu đa ..bên ấm trả tôi thong thả kể cho ông nge về sự tích căn nhà , khu vườn và những trắc ẩn trong lòng .. thánh thót ngoài kia tiếng sương đêm rơi trên tàu lá chuối lộp bộp ..lao xao

và khi nằm xuống , trùm chăn , trong tôi chỉ còn mơ hồ chuyến đi vào phương nam thăm chị tiết mà ông fu đ đã sức động viên và tạo mọi điều kiện để chuyến đi suôn sẻ

( còn nữa )
 
Đêm, đêm của làng quê tĩnh lặng đến vô ngần . tôi chập chờn thức, ngủ ..giấc ngủ như giọt bong bóng xà phòng nở ra, phống to , vỡ vụn trong gió ..chỉ có tiếng xào xạc của lá cây ngoài vườn, tiếng thạch sùng chóc lưỡi trên kèo nhà, thiếng thở phì phà cùa ông fu đa, tiếng trở mình của anh Bái lái xe..hình như có cà tiếng chị liên đi lại trong nhà ..mông lung trong cái không gian mờ mờ, hư ảo

Tiếng ho hụ hụ của ông Tiện tất cả như tái hiện trong tâm tưởng của tôi, bó gọn trong ngôi nhà cổ 3 thế thệ sinh ra lớn lên ở nơi này …chìm đi trong trí nhớ..dĩ vãng đang xa dần, nó chỉ còn trong tâm thức của những người đang sống quay cuồng vì lý do cơm, áo, gạo tiền . để rồi bao lâu nữa vết bụi thời gian, những căn nhà theo tháng năm không còn trụ vững đổ gục xuống nền nhà và mãi mãi chỉ còn mảnh đất, khu vườn . khu vườn nhà ông Tiện

Đêm..đã chuyển sang canh. Tôi giật mình thức giấc vì tiếng xe gắn máy chạy ngang con đường phía sau nhà, mùi khói xăng thơm dịu, nó khống giống những âm thanh của làng quê của ngày xưa, của mỗi buổi sớm mai chỉ có tiếng chân trâu lộc cộc gõ trên đường đá sỏi, tiếng xe bò, xe cải tiến lạo xạo trên đường, giờ đây cũng khoảng đường ấy láng mượt bê tông, buổi sớm mai quê tôi đang hòa nhịp đi lên bắng tiếng xe đi chợ phiên buổi sớm

Lóc choc , tiếng chim chích chòe trên ngọn thị, cây thị, cây hồng mùa đông trút lá, chơ cành đong đưa trên những đầu cành không lá vài cọng kén đong đưa , lũ sâu ngủ đông cũng đợi mùa xuân bung ra cánh bướm dịu dàng, đập rờn bay lượn ở góc ao bèo tô điểm cho mùa xuân, mùa xuân trên khu vườn nhà ông tiện . nhớ lại ngày xưa vào những ngày này bọn trẻ con chúng tôi nôn nao đón chờ bộ áo quấn mẹ may cho ngày tết, mấy hôm trước mẹ tôi bảo năm nay nhà mình ăn tết lớn, mấy năm rồi ngày tết con chẳng có nhà. Tôi nhìn ra ngoài của sổ, qua lớp kính lờ mờ ánh sang rạng đông,bình minh đang lên trên khu vườn đơn sơ mộc mạc. bước ra ngoài sân trên cao phía khu vườn nhà ông Sú Chí ánh sang ban mai đan lên bầu trời gợn mây như hình rẻ quạt

Khu vườn dần dần ló rạng , cảnh sắc thật thanh bình, cái hồn, quê tĩnh lặng thâm trầm . như in vào lòng người, hiện ra trong giấc mơ những tháng năm tôi sống nơi xứ lạ, quê người

Bước vào đầu gường cầm lên cái điện thoại, bật chế độ quay tôi lia máy lên bầu trời , khu vườn lúc rạng đông. bình minh quê tôi, ánh sang đang tỏa xuống khu vườn, gốc đào, góc sân, bể nước ngày xưa tôi cùng chị liên dội nước,

chỉ mấy ngày nữa thôi trên kịa ngọn hồng, ngọn thị cành lá sẽ rợp mát khu vườn, nôn nao tôi nhớ lại mùa hái thị năm xưa ..bỏ chiếc điện thoại vào túi ngực tôi bước theo dọc bờ ao, nước trong leo lẻo,mực nước vơi đi, bậc thềm xuống ao vài cánh bèo xô dạt,

men theo bức tường tôi bước sang căn nhà chị tiết . tàn lụi, ngiêng ngả mái nhà sập xuống kéo theo mảng ngói gócrong rêu. góc buồng chị tiết ngọn tre xòa xuống, lá phủ đấy sân, hoang tàn kỷ niệm, mưa gió cuộc đời…phía bên nhà tôi bối cành cũng chả hơn gì, thời gian đang làm những gì vốn có..cánh cửa đầu hồi phòng tôi ở tróc đinh ngiêng ngiêng sập xệ, không một bóng người, man mác chua sót long người ..


Bước sang phía hang rào nhà ông Sú Chí ..ô kìa . góc đất gần sát bờ rào nhà ông tiện mới mọc lên căn nhà 3 gian mộc mạc tường gạch ..sân nhỏ, cô đơn ..lạ nhỉ . chỉ mấy tháng tôi không trở về nhà nơi này mọc lên căn nhà mới ..khoảng đất bên kia căn nhà cũ của ông chỉ còn trơ nền và mấy góc tường vỡ vụn


Tôi đang ngỡ ngàng như muốn hỏi….nhà ông sú chí đâu rồi

Lạch cạch cánh cửa mở ra, hình ành của ông già , khổ , nhăn nheo, vết mòn thời gian hắn lên khuôn mặt, bao năm rồi tôi gặp lại , à….cũng gần chục năm rồi

Cháu chào ông ạ

Anh là…….

Cháu là thằng tiến con bà ..

Cha bố anh, đi đâu , dễ đến chục năm bây giờ ông mới thấy

Nhớ là ngày xưa , cũng là hàng xóm nhưng nhà tôi và nhà ông tiện ít khi qua lại nhà ông, mấy đứa con ông hình như cũng đi đâu biệt xứ

Cháu gồi chơi, ông vơ hai cái ghế nhỏ mời tôi ngồi

Ông ơi sao nhà kia không ở ông lại cất nhà qua góc đất này

Khuôn mặt nhăn nheo vì năm tháng tuổi già , đáy mắt ông đùng đục, lờ mờ nhìn ra xa xăm nhìn ông hằn lên những nếp nhăn…bất giác nơi đáy mắt ông gỉ ra giọt nước ..

tôi bất động, im lặng chả dám nói gì

Lát sau ông bảo . nhà tôi bạc phước rồi cháu ạ

Hình như bao nhiêu dồn nén, chất chứa trong lòng nay bật ra trong tâm thức..ông khóc cho số phận, khóc cho uẩn khúc éo le

Ông ơi , sao ông lại nói vậy, mấy anh chị đâu . sao ông lại ở một mình

Nhà tôi không có phước, không được như bên nhà anh Tiện, anh ấy chết đi căn nhà, mảnh đất bên ấy vẫn còn , anh Hùng thật là hiếu thảo đi là ăn xa biết tích cóp về tu bổ căn nhà

Thằng con tôi là thì làm ngược lại , nó bỏ đi bao nhiêu năm đùng đùng trở về bắt tôi bán căn nhà xưa rồi cháu ạ, cái ông chủ mua cả đất cả nhà xong chỉ dỡ căn nhà về làm nhà du lịch, căn nhà của ông nội tôi toàn là ghỗ mít già ..trời đày tôi rồi cháu ạ. Tưởng nó làm lên vương tướng công trạng gì, ra ngoài làm phu khuân vác cửu vạn trên cái bến xe . không mang đươc gì về tu bổ cho tổ tiên thì thôi , nó mang về cho tôi nỗi uất hận, đời tôi như sắp gần đất xa trời, nhìn căn nhà tổ tiên bị người ta đỡ mang đi ..lòng như đứt từng khúc ruột ..tưởng nó làm gì hóa ra gom tiền cái chung cư, căn nhà cao chót vót trên đỉnh lầu mười, tôi lên ở được mấy ngày , nhỏ bé như cái chuồng chim, nhà chật , đông người, nóng như cái lò thiêu, ra đụng , vào chạm sao tôi ở được ..

Tôi quay về đây ông chủ mua đất thương tình cho tôi dựng căn nhà nhỏ ở góc đất này , để tôi chờ chết, tổ tiên chưa muốn mang đi. Cảnh đời,.cảnh tôi là vậy đấy cháu ạ

Tôi nhìn ông não nề trong ngịch cảnh ..cay nơi đáy mắt, tuổi ông như sắp gần đất, xa trời , muốn giúp ông nhưng không dám mở lời , những người như ông, thế hệ ngày xưa, chữ ngĩa, cái tình, không thể mang tiền ra mua được

Bần thần tôi hỏi ..ông ơi sao ngày xưa gữa nhà ông và nhà ông tiện…

Ý cháu muốn hỏi hai nhà không qua lại phải không..

Vâng ạ

Hết rồi, hết từ ngày anh tiện ốm..cả hơn chục năm rồi cháu ạ

Đấy ..cháu nhìn ra cây mít cụt ngọn nhà anh tiện ấy , cả cây mít đổ sát hang rào nhà tôi nữa…bao nhiêu năm rồi nó vẫn không chết cháu ạ

Ông nói vậy..là sao ạ

Chuyện lâu lắm rồi…cháu ạ, để ông nhớ đã ..

À…

Năm ấy là ngày kháng pháp, năm nào ông chả nhớ nữa, lúc ấy xóm mình có đơn vị bộ đội ở đây huấn luyện chuẩn bị đánh tây bắc, à…sắp điện biên phủ cháu ạ

Chả biết nó có mật thám thế nào, buồi sáng mới khoảng 9 giờ trung đội đang một hai xếp hàng gữa sân nhà ông….thì tiếng cánh quạt máy bay rít lên như tiếng xé vải, hai chiếc hellcat bổ nhào cắt bom, chưa đầy 5 phút sau vòng lại bắn đạn rào rào , chiếc Đa cô ta , từ đâu hiện ra cắt 4 quả bom dọc theo xóm ra tận cánh đồng rau ..khói lửa mịt mù , lửa cháy ngut2 ngụt đống rơm nhà tôi, lan sang chuồng trâu hai con trâu mẹ không hịp sỏng chuồng cháy vàng như như lợn quay cháu ạ

một quả trúng thân cây mít ở dưới gốc có hầm anh Tiện , may có cành mít cản, không thì anh tiện chả sống nồi đến sau này , một quả rơi xuống góc ao bùn đất, cá mú văng hết cả lên vườn, một quả đánh trúng gốc mít nhà tôi, thân cây đổ ngiêng sang góc vườn nhà anh tiện,

tiếc cây mít mật , tôi mang cái cối đá ra kê than cây mít lại không cho nó đổ..tiếc cho cái cây trong vườn bị bọm rơi đạn lạc.. địch họa tai ương ..nhưng không hiểu sao anh tiện mang dao ra chặt hết ngọn cây mít đổ qua vườn .. tiếc của, thương cái than cây đã bị bom rơi đạn lạc..tôi và anh tiện cãi nhau…thật chả ra làm sao, mạng sống con người chả tiếc , chả quý lại quý cái cây cháu ạ

Tôi à lên vỡ lẽ..thảo nào năm xưa ông tiện đã bảo cái cây cũng quý như mạng sống con người , chỉ vì trận bom mà hai nhà bất hòa , không thèm qua lại với nhau

Cháu ạ, cây mít nhà tôi bị trận bom năm ấy ..bom phạt, thân nứt toác đổ ngiêng vậy mà chống lên dựa theo hàng rào , vài năm rễ mọc trở lại mỗi năm cũng bung ra lộc mới chồi non và đơm trái xúc xỉu trên cành , cái ông chủ đất mới mua tính chặt bớt cành đưa xe đánh bầu về thành phố , …tôi xin giữ lại khi nào tôi chết ông ấy sẽ mang đi .

.ông cười ..bảo.vâng cháu nge ông và thuận lòng nhứ thế

Ông ơi sao ông không ở với anh hay chị nào…ông tuổi cao rồi ,, đêm hôm..nhỡ có chuyện gì..

Ông im lặng…thật lâu

Cháu còn nhớ nhà bà minh không.

Có bà minh là vợ ông Bào phải không ông

Đấy đấy..số tôi còn hơn bà ấy đấy cháu ạ

Ông nói sao ạ

Chẳng là..tôi vẫn còn được ngồi trên mảnh đất tổ tiên , con gái tôi vẫn nấu nướng bưng sang ngày hai bữa ..chứ bà minh ấy giờ phiêu dạt ở phương trời nào . gia đình bà ấy ngày xưa gia thế đề huề , ông Bào là quan hàng đầu ở huyện , về ngỉ hưu , chỉ có xuất lương hưu con cái, chồng vợ bất hòa .cảnh già ông không chịu nổi, ông lên đầu xóm ở với đứa con nuôi, bà ấy ở lại một mình , mắt mờ chống gậy sờ sịt khắp nhà vừa rồi đứa con phiêu dạt ở mãi con tum ra bán hết đất rồi. gần chín chục tuổi ..xa quê , xa cả tổ tiên ..nge đâu vừa rồi có người trong làng gé thăm bà ấy lăn lộn khóc đòi về quê nge tội lắm..về…về đâu, nhà thì đã bán mất rồi ..số phận con người đôi khi cũng do trời định

Chia tay ông Sú chí…chia tay một người còn hiện diện ở mảnh đất, còn quanh quẩn với những khu vườn

Buổi nói truyện với ông gieo vào trong tôi bao câu hỏi , nỗi đau về số phận của mỗi con người ,

Thay đổi, thời gian thay đổi , ly nông, ly hương ra phố mấy ai còn nhớ tới quê hương , mấy ai nhớ tới mảnh đất tổ tiên để mà ám ảnh..bật lên ý tưởng giữ gìn , cái nơi chôn rau,..cái nơi chứa đựng tuổi thơ ..mỗi người đều chắt chiu giũ gìn trong tâm tưởng

với tôi còn cả mối tình, mối tình chị liên , mối tình một lần làm chồng, làm vợ ,chị liên năm xưa giờ chỉ còn tấm bia lạnh lùng gắn trên ngôi mộ . thế hệ tiếp theo , cái Nhung hiện ra thay cho dì nó từ dáng tới hình

tôi lội lại ngôi nhà .. ông fu đa và anh bái đã vệ sinh xong ..nhâm nhi ấm trà ..lặng lẽ giục nhau , chuyến xe trở về công trường lấy lội

buổi chiều ..mưa phùn rơi lắc rắc..ông fu đa bảo tiến ..mày đi kiếm mồi đi bữa nay tao muốn nhậu

rượu..ngàn xưa là nơi bày tỏ tâm trạng của mỗi con người ..ông bảo tao muốn xin lỗi ..

tôi nhìn ông tỏ vẻ ngạc nhiên

cũng vì em tao …bấy lâu nay tao quay lén mày ..đây cái camera tao gắn thay cúc áo ..em tao nó bảo muốn luôn được muốn nhìn thấy hình bóng của mày ..nó gửi máy sang ..lâu lâu tao gửi qua emal cho nó đoạn phim quay được..nó cũng vì yêu mày thôi tiến ạ ..và tao cũng vì họ mạc trong nhà..nhưng mấy hôm nay về quê mày ,,tao ngĩ chắc chả bao giờ mày quay về bên kia với nó

chết…tôi bật dậy , vậy là risa.osaki vẫn lặng thầm theo dấu chân tôi ..từ ngày về đây theo cái công trình này tôi ít hỏi thăm bởi lý do bận bịu ..nhưng trong tôi thì hiểu ..khu vườn kỷ niệm vẫn còn mang nặng trong lòng

tiến tao thấy ..mày sống nặng tình ..lần này mày nên làm một vòng ..đi hết những kỷ niệm trắc ẩn trong lòng ..rồi quyết định

tôi bảo em cũng muốn vậy , muốn vào nam thăm chị tiết, nhưng công trường thế này mà cũng sắp tết rồi

ôi dào mày lo gì ..tao giao cho mày chỉnh xửa cái bản vẽ..phướng án trồng giống cỏ mới , đảm bảo về lý thuyết và thục tế là mùa đông không chết khô cây..giải pháp nước tưới thế nào ..cho mày hơn một tuần làm đến đâu emal bản vẽ ra đây tao góp ý

đời thanh niên có gì mà lưỡng lự mày..tôi thật khâm phục ông ấy dám vác ba lô đi phượt gần 4o nước và ông ấy tích lũy hàng ngàn bức ảnh công trình khắp nơi và hình thành lên phong cách kiến trúc rất riêng ..

vậy em đi nha

đi đi ngày mai không tao đổi ý..

đặt vé..ngày mai không biết phương nam chị tiết thế nào

còn tiếp………………..
 
Hồi hộp chen lẫn háo hức, tôi trằn trọc vỗ về giấc ngủ không thành, giá như không có cái phút giông tố hôm nào, tình chị em vẫn trong sáng như xưa biết đâu tôi lại được chị vuốt ve mái đầu sau bao năm gặp lại..chị có mấy cháu rồi , ừ nhỉ sao không hỏi, mình thật vô tâm..cuối cùng chỉ có câu nói của ông fu Đa. Làm trai xá chi những sai lầm và vấp ngã , cái chính là người ta dám đứng lên và đi tiếp hay không thôi..

Ngĩ về câu chuyện của ông , ngĩ về người con gái vẫn âm thầm theo dấu chân mình …kệ , cái gì tới thì nó sẽ tới..chỉ có tinh thần của ông fu đa làm động lực những bước chân mạnh mẽ của ông dám lang thang đi qua gấn ¼ những nước hiện diện trên trái đất này , sự cởi mở của ông..đã cuốn hút tôi mạnh mẽ để rồi sáng hôm sau tôi chỉ kịp mỉm cười với ông , đi cùng cô bạn gái làm cùng công trường ,tạt nhanh ra chợ mua vộ mấy món quà cho phương nam đón tết.. ngoảnh lại sau lưng chào tạm biệt cái công trường lầy lội đất bùn..lao nhanh về nhà trong cái giá rét cắt da….chuyến xe nhằm hướng sân bay thẳng tiến


Rét , rét như cắt vào da thịt, mưa . mưa như dây bột phủ ướt mặt đường..thiên nhiên như như con ngựa bất kham ,..mùa này mà mưa như tháng 3 đầu hè, kéo dài dầm dề, lâu lâu cứ lồng lên cơn gió rít gào , tạt ngang đầu xe những hạt mưa buốt lạnh .co ro tôi bước vào phòng đợi ..hồi hộp như có ai đang ngĩ tới tên mình

Trên cao đất mẹ . lãng đãng mây trôi . nhắm mắt mơ màng, tôi nhớ tới lời giảng của cô giáo năm nào . tình yêu có mấy ngôi..tình yêu tổ quôc.. thân thương như thể mẹ hiền..tình yêu gia đình cao vời như đỉnh thái sơn..tình yêu lứa đôi mát lành như dòng suối ngọc, tình yêu lứa đôi là sự thăng hoa cao nhất của bản năng con người vì nó người ta có thể hy sinh cho nhau, dành cho nhau những điều cao thượng nhất….và rồi cô bảo , ở tuổi các em sắp chớm nở rồi.các em sẽ chuẩn bị đón nhận nó với những gì trân trọng nhất..cô mỉm cười kết thúc bài giảng cuối cùng, hàng chục cánh tay đưa cao lên hỏi..cô nheo nheo mắt bảo các bạn trai hãy ngoảnh sang nhìn ánh mắt các bạn gái để tìm câu trả lời nhé…

Bà mẹ tổ quốc ..tôi đang bay trên lưng bà mẹ trải dài theo cánh máy bay..mẹ tổ quốc nai lưng cõng, ghánh đàn con , mấy ngìn năm không hề mệt mỏi, dải đất này mang hình hài kỳ lạ . như chiếc đòn ghánh trên đôi vai gầy của mẹ, thắt lại gữa vai , trĩu nặng hai đầu. ở hai đầu ấy như hai cực âm – dương, bên này thì lạnh buốt da. Bên kia nắng ấm chan hòa tấm thân của mẹ

Với tôi cũng đang mang hai thái cực nửa này trĩu nặng tình cảm quê nhà ,lo âu vì chuyến đi đột xuất này tôi chưa kịp nói cho gia đình , nửa kia kiếm, tìm lại cảm xúc dung dị hôm xưa ..tìm những người thân từng sống ở khu vườn đang lưu lạc . chuyến đi không hề hẹn trước chỉ có số điện thoại của chị và cái tin nhắn địa chỉ hôm trước chị gửi qua . chị đang ở vùng đất miền đông

Đây rôi ..cửa sổ máy bay đang trôi trên đỉnh núi chập trùng ..đây rồi ngiêng cánh, hạ thấp độ cao ..máy bay nâng nhẹ cánh tà đà đà liệng xuống …mái nhà phương nam chói trang nắng ấm , li ti dòng người di chuyển len lỏi, dọc ngang góc phố nhộn nhịp những dòng xe

Nắng..nắng chan hòa ..nắng hắt lên như tháng 5 mùa hè ..tôi ngỡ ngàng vì 2 tiếng trước đây đầu kia sân bay lạnh tím da , buốt thịt , tôi tháo nhanh mấy bộ áo lạnh , cảm giác ngột ngạt, chỉ muốn chạy nhanh vào phòng tắm giũ bỏ bụi đường

Chiếc xe trờ tới..chú hai đi đâu

Em đi tỉnh(…..…) anh có chạy không

Đi chớ ..chú hai, hành lý nhanh chóng lên xe..luồn lách chiếc xe trôi theo con đường chật hẹp vì dòng người tấp nập

Tiếng bộ đàm lái xe ọ ẹ..6565 chạy …huyên…tỉnh…

Tôi hỏi giá cả thế nào

Chú hai yên tâm , tôi chạy xe cho hãng, định vị vệ tinh chỉ đường ngắn nhất , cứ lộ trình trên táp lô điện tử mà chạy, lời lãi công ty nó lấy ..việc tôi chỉ đảm bảo chuyến xe an toàn ..

Tôi cười, tiền bạc không thành vấn đề ..chủ yếu là em chưa biết đường

Em yên tâm,,giờ chạy xe có định vị vệ tinh..camera lộ trình hết rồi mà..

Em mới vô à, ngoải ấy mấy bữa ni lạnh lắm hả

Vâng…7 độ anh ạ

Ui chao …

Có cần ngỉ ngơi ăn uống gì không

Có, tới chỗ nào ăn ..cho em đi vệ sinh rửa mặt

Cơn gió lùa qua của sổ , rừng cây tít tắp trải dài ..cao su bạt ngàn, rừng điều, vườn tiêu chạy ngược bánh xe quay..tựa đầu ngĩ tới ..chỉ lát nữa thôi, ..chị tiết …bây giờ hình dáng thế nào. Hôm trước con bé nhung bảo có dịch vụ ăn tết phương nam tránh rét. Ai za, nó mà biết mình đi thế này thì ….

Đã gần 10 năm thời gian như cơn gió thổi qua, mang theo bao bụi bặm , gian nan dặm trường bước chân tôi và chị. nhớ lại buổi chia tay chị tiễn đưa tôi lên đường sang nước bạn, dáng chị mặn mà.ước ao cho số phận của chị được vuông tròn không còn những phút cô đơn nơi góc vườn vắng lặng..hạnh phúc gia đình sao với người dễ dàng tìm kiếm, với chị toàn là vấp ngã và những chịu đựng hy sinh

…tiếng bánh xe hình như chậm lại ,chú tài xế hạ kính ngó cổ xuống lề đường

Bác hai cho cháu hỏi..dốc minh tân…

À chú đi qua hết thị trấn sang bên kia là tới ..

Xe lại dừng.tôi hạ kính ngó cổ ra ...cô ơi cho hỏi nhà chị hạnh..chị tiết

Kìa ..gần tới chân dốc..nhà cô hai Tiết ,ngôi nhà bên trái có cái cổng xanh xanh ấy

Anh ơi dừng lại chút

ừa…

tiếng cửa xe bật nhẹ..ôi thiên nhiên man dại, nắng đã dịu rồi , mùa khô ở đất miền đông..nhưng căn nhà bên kia vẫn bật lên dáng vẻ thanh bình từ ngoài nhìn vào những dàn dây leo phủ kín xanh rờn. hai khối nhà song song nhìn ra đường lộ ..nhà nào của chị..tôi thoáng bâng khuâng

bấm nhanh số gọi..a lô..

tiến hả…

vâng em đây..chị đang làm gì

có làm gì đâu, chị đang ở nhà trông nhà

chị hạnh và cháu đâu mà chị trông nhà

ôi dào dì ấy đi suốt ngày , con bé yến hôm nay lên trường..

chị đang ở nhà nào..chị bước ra ngoai sân đi..

để làm gì…

thì chị cứ ra đi..

a…em thấy rồi …chị mặc cái áo màu hồng nhạt

ôi trời em nói gì vậy

em nhìn thấy chị từ trên trời mà lị…hiih

chả hiểu sao tôi thấy chị ngã ngồi xuống sân..tôi lao nhanh vào cổng..chị ơi ..em đây này…….

Bất ngờ , rũ rượi chị lao ra..ôm tôi thật chặt

Chị ..cảm giác như vừa mừng, vừa tủi .giọt nước mắt chị lấy tay quyệt vội lan ra..

Em làm chị sợ quá , tự nhiên lại bảo em đang ở trên trời..

Tôi nhìn vào mắt chị vài đường rạn chân chim bao quanh đuôi mắt, thời gian đã lấy đi của chị sự thanh sắc ngọt ngào của tuổi đôi mươi

Bữa cơm gặp mặt, chị Hạnh lôi từ xí ngiệp về 5 tay đánh, uống rượu như xe tăng uống nước ..phong cách nam bộ ..hào sảng, that mật , dễ gần..rượu vào lời ra . mấy ông bạn rượu bảo ..vào nam thừa nắng, thiếu tiền nhưng nhiều cái đó ..chị tiết cười tum tỉm bảo mấy onh6 vừa vừa cái miệng thôi em tôi nó còn trinh đấy…tôi lê lết mặc dù tửu lượng cũng đáng mặt anh hào ..

Nhà chị ..đúng là gia thế ,..bõ công chị Hạnh bao năm lặn lội kiếm sống xứ người hàng trăm ha cao su ,,cổ phần nhà máy làm mủ thô ..căn nhà chị hạnh lớn hơn hai nhà đều nhìn ra mặt đường ..căn nhà chị tiết cách biệt khỏang đất rộng gấn 10m bề ngang, nhà rộng 3 phòng nhưng chỉ một mình chị, không bóng trẻ con…chị tiết nhìn tôi cười cười..

Chắc muốn hỏi gì hả

Không.. em có dám hỏi đâu

Buổi tối trong cơn say vật vờ , bữa rượu tàn ..tôi liêu siêu đi theo chị tiết và con bé Yến sang bên nhà..bên kia bữa rượu của các anh hai cao thủ vẫn còn ..gió chướng từ phương bắc phù phù thổi qua hàng hiên bên nhà chị tiết

Chị tiết cùng con bé yến đong đưa trên chiếc ghế xích đu..cái quần con bé mặc lộ ra đôi giò thuôn mượt , trắng ngần ..trông nó như hot girl..nó đang vào độ tuổi trăng tròn vô tư trong sáng hồn nhiên như hạt gạo..

Chị tiết sao….

Sao gì..

Cái yến cười he hé bảo bá cháu đang chờ thần tượng…

Nhìn chị thật dung dị , điềm đạm bình thản , không biết chị vẫn đang chờ đón gì..ngĩ lại những ngày đông giá rét một mình chị vắng lặng cô đơn, gót chân nứt nẻ ..cũng vì ngĩa, vì tình chị đã nấn ná ở lại nuôi ông Tiện ốm gần 3 năm rồi chị mới xuôi nam định cư cùng cô em gái

9 giờ không gian tĩnh lặng con đường phía trước cũng đã ít tiếng xe qua..nằm trên võng đung đưa .ngiêng cạnh túi quần . tôi rút cái điện thoại ra để trên bàn ..

Cái yến ồ lên ..ôi điện thoại chú xinh và xịn thế , cháu mượn động nó lát nha chú..

Tôi ừ…

Nó coi tính năng..một lát hỏi , hình người yêu chú đâu ..tôi bảo ..trong đó có hình mấy người con gái cháu đoán xem ai nào

Nó ồ lên ..hình này dì nhung con chú hung..hình này cháu không biết..nhưng mà đẹp

Chị Hạnh cũng qua ngồi chơi ..uống nước hỏi han ..

Bất ngờ cái yến bảo ..mẹ ơi nhà bà ngoại này ..

Chị hạnh chị tiết chờm qua coi …đoạn phim đang đến góc sân nhà chị tiết, không hiểu sao góc máy vô tình hôm ấy tôi vô tình không tắt ..chiếu vào khoảng hiên nhà sập xệ ..soi tỏ khoảng gữa căn nhà..chiếc lư hương trỏng chơ nằm ngiêng trên nền đất ..

Chị hạnh bảo ..yến con lấy cái máy tính sách tay của con , cóp pi qua coi cho rõ đi..

Đoạn phim rõ hơn trên nền máy tính ..ghi nhận ánh bình minh trên khu vườn..nó trôi theo bờ ao, lan sang khoảng đất căn nhà chị tiết ..không có chủ đích ..thật vô tình… đoạn đối thoại của ông Sú chí và tôi nge sang sảng …chị tiết lén chùi nước mắt

Nhà tôi bạc phước rồi..tiếng ông sú chí não nề ..

Kết thúc đoạn phim..chị hạnh ngồi thượt ra . thở dài..

Bỗng chị bảo …Tiến , chị cũng chả hơn gì thằng Sang nhà ông sú chí..nó bằng tuổi chị ..hồi nhỏ chị cũng hay chơi với nó

Bỗng chị quay sang hỏi chị tiết ..ngày chị đi chị không mang theo lư hương thờ mẹ phải không..

Chị tiết bảo không mang theo Dì ạ

Đáng ra chị phải mang theo. Nếu không mang phải bỏ xuống giếng trên gốc đa gữa làng ..em nhiều bữa cũng giật mình ..mà quên không hỏi chị

Tôi cũng vô tình gieo vào lòng hai chị ..nỗi nhớ quê hương , mảnh đất căn nhà..

Chị hạnh hỏi han..tình hình gia đình người thân ..lát sau chị hỏi

Tiến em làm kiến trúc phải không

Vâng ạ

Chị bảo ..chắc phải , ngĩ tới cách nào ..bảo tồn mảnh đất của mẹ ,cha ..tạo lập

Chị hỏi thời gian được ngỉ ..

Tôi bảo ..em đi thăm thú , kết hợp dành thời gian chỉnh sửa bản vẽ công trình..

Chị bảo cứ ngỉ ngơi ngày mai..ngày kia chị bố trí đi miền tây chơi một chuyến…

( còn tiếp…..)
 

Bình luận mới